Trợ lí Duẩn thấy khuôn mặt anh lạnh tanh thì hắn lại lo sợ, cũng chẳng thấy anh đi cùng cô thì biết nguyên nhân từ đâu rồi, chẳng lẻ anh và cô giận nhau à. Anh vào phòng làm việc không bao lâu thì cô cũng đi tới.
" Thư kí Triệu, em và chủ tịch có chuyện gì sao? " hắn gọi cô lại hỏi.
" Đâu có ạ, vẫn bình thường mà " cô ngây ngô hỏi vẫn chưa hiểu ý hắn lắm nha, cô thấy khi nãy anh vẫn ổn mà
" Anh thấy chủ tịch không được vui đấy "
" Để em vào xem thử "
" Được rồi, em cẩn thận " hắn không quên dặn dò cô.
Tịch Dao gật đầu rồi từ từ đẩy cửa vào phòng, nghe trợ lí Duẩn nói vậy thì cô cũng khá sợ nên mắt vẫn đang quan sát anh nha, thấy sắc mặt anh cũng thay đổi, trong đầu cô nghĩ ’ có ai chọc giận anh à ’
" Chủ tịch em có mua nước cho anh " cô cố gắng nhẹ giọng nói lại nhất có thể, tay thì đặt ly nước cho anh.
" Được " anh vẫn miệt mài làm việc chẳng ngước mặt lên
Cô muốn hỏi nhưng thấy anh như vậy cũng chẳng dám nên cũng đi về bàn làm việc của mình. Cô cũng chẳng hiểu lý do anh khó chịu là gì.
Trong phòng vô cùng im lặng, ai làm việc náy cũng không nói chuyện với nhau. Đến trưa cô thấy anh vẫn không nói gì, đành đứng dậy đi tới bàn anh.
" Chủ tịch có ăn cơm không? Em lấy cơm cho anh " cô nghiêng đầu để nhìn rõ sắc mặt anh thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-ca-doi/1196377/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.