Thút thít thêm một lúc thì tiếng khóc nhỏ dần, cô nhóc ấy vậy mà khóc mệt quá liền ngủ ngon lành trên vai anh, chiếc áo sơ mi vì cô mà nhàu nhĩ, âm ẩm do từ nãy đến giờ cô vừa khóc vừa cọ loạn trên vai anh. Nở nụ cười bất đắc dĩ, Hằng Thần nhẹ nhàng bế cô theo kiểu công chúa, nện từng bướca trầm ổn đi lên lầu hai.
Đặt cô xuống giường cẩn thận đắp chăn, chỉnh gối đầu giúp cô thoải mái, anh dịu dàng ngắm nhìn Ngụy Nhã một lúc rồi bước ra khỏi phòng. Theo dự định là anh sẽ ở cùng cô đến hết chiều nay mới phải nhưng đúng là công ty có nhiều văn kiện và hợp đồng không thể thiếu anh vậy nên bắt buộc phải rời đi.
Tiếng rung thông báo tin nhắn khiến cô thức giấc, đảo mắt một vòng liền biết trời đã tối rồi. Quơ tay tìm chiếc điện thoại dưới gối, tin nhắn là của Lê An gửi đến nhắc cô ngày mai chuẩn bị sớm để đến trường quay của phim "Vọng Thiên", cô thế mà ngủ tận tới chiều muộn mới dậy. Ngụy Nhã lê thân vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh táo, đi qua bàn trang điểm thì thấy một mảnh giấy ghi chú nhỏ "Công ty có chút việc bận nên không thể ở lại với em được, ngủ dậy nhớ ăn uống đầy đủ, sức khỏe là quan trọng nhất!". Khóe miệng Ngụy Nhã khẽ nhếch lên cười tủm tỉm, nhìn nét bút có lực mà mềm mại liền biết là của ai rồi, người đàn ông của cô cái gì cũng thật xuất sắc. Mặc dù danh xưng "người đàn ông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-anh-suot-kiep/2939647/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.