Bác sĩ bảo cô không có dấu hiệu tỉnh lại khiến cho anh lo lắng hơn. Nếu cô không thể tỉnh lại anh day dứt cả đời này.
Mỗi ngày anh đều đến viện chăm sóc và nói chuyện với cô, đến tháng thứ tư rồi mà cô vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Chỉ còn hơn một tuần nữa là đến thôi nôi của Nấm rồi, anh nghĩ tới thôi mà thương vợ xót con.
Anh mỗi ngày đều nhín ra chút thời gian đến chùa cầu bình an cho cô, dù những nơi đó trước đây anh chưa từng đến bao giờ.
Lãnh An mệt mỏi đi về nhà, anh ôm Nấm một lúc để tiếp thêm năng lượng.
Đã 4 tháng rồi Nấm chưa được gặp mẹ, nhìn Nhật Tâm lấy áo khoác của Giản Bình đắp cho Nấm ngủ mà anh xót xa.
Anh ở nhà một lúc rồi lại vào bệnh viện, các vệ sĩ điều nói hôm nay thiếu phu nhân lạ lạ nên anh mặt đồ bảo hộ vào xem thử.
Các ngón tay của cô cử động, mắt cô lim dim mở khiến Lãnh An vui mừng. Anh nhanh chóng gọi bác sĩ.
Anh ngồi trước cửa đợi bác sĩ kiểm tra. Bác sĩ bước ra, anh nhanh chân đi lại:
- " Bác sĩ, vợ của tôi sao rồi?"
Vị bác sĩ giọng có chút vui mừng:
- " Chúc mừng Cao tổng, thiếu phu nhân đã tỉnh và hồi phục rất tốt. Chúng tôi sẽ đưa cô ấy đến phòng bệnh của Cao thị "
Lãnh An nghe mà nhẹ nhõm trong người, anh không quan trọng cô hồi phục lâu hay mau, anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-yeu-em/3424451/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.