- " Giang Giản Bình, mọi khi anh đi công tác về em đều đòi quà. Hôm nay anh có mua quà cho em thì em lại nằm im ở đây ".
Lãnh An từ hôm Giang phu nhân vào thăm đến nay anh luôn cười khổ, thật ra từ lúc cô còn bé họ đã gọi tên Giản Bình vậy mà anh sau hơn một năm kết hôn mới biết. Anh cứ nghĩ Châu Nhiên Bình là cô nên đã đối xử tệ bạc với cô nếu ngày hôm đó không phải Nhật Tâm cho anh giữ Nấm thì chắc có lẽ anh không thể nào biết được.
Phúc Vinh nhìn em gái mà đau lòng, anh ngồi một lúc rồi đi về nhà.
Riêng Lãnh An luôn túc trực bên cạnh cô, anh muốn đợi cô tỉnh lại.
Đồng Đồng nặng nề mở mắt ra, cô cảm thấy choáng nên nhắm lại.
Lãnh An vừa thấy cô tỉnh còn chưa kịp mừng thì mắt cô nhắm nghiền lại liền gọi bác sĩ.
Đồng Đồng chỉ là bị choáng một tí, thấy bác sĩ vào khám cô giật mình liền hỏi:
- " Tại sao tôi lại ở đây vậy?"
Vị bác sĩ chậm rãi trả lời:
- " Cô bị tai nạn giao thông là Cao tổng đưa cô vào đây ".
Đồng Đồng cố gắng nhớ, vào 4 tháng trước anh và cô có giận nhau, sau đó cô đi sang đường thì bị tai nạn, sau đó thì cô không còn nhớ gì nữa. Cô chỉ gật đầu và không nói gì thêm.
Vị bác sĩ kiểm tra xong liền ra ngoài thông báo với anh:
- " Thưa Cao tổng, phu nhân không sao. Ngài có thể vào thăm ".
Lãnh An mừng rỡ đi vào thì bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của cô:
- " Giản Bình, em thấy trong người sao rồi?"
Anh hỏi cô bằng giọng rất tình cảm, khác xa ngày hôm đó. Không phải là anh đang giận cô lắm sao?
Đồng Đồng còn đang hoang mang chuyện cô bị tai nạn, cô đang cố gắng nhớ lại mặc kệ câu hỏi của anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]