Lãnh An lấy hết can đảm của anh liền nói:
- " Lắc chân của em, đẹp quá!"
Đồng Đồng lần đầu được anh khen nên chỉ cười nhẹ:
- " Anh định đem tặng cho Châu Nhiên Bình luôn hay gì để em biết".
Lãnh An nghe Đồng Đồng nói liền bật cười:
- " Của anh tặng cho Giản Bình thì mãi mãi là của Giản Bình ".
Đồng Đồng cười khẩy:
- " Anh trai nhỏ ngày nào không còn hiện diện trong em nữa rồi. Nên anh đừng gọi em bằng tên Giản Bình nữa ".
Lãnh An không kìm được nước mắt:
- " Từ đầu em biết anh tại sao không nói?"
Đồng Đồng bình thản nói:
- " Nói ra thì có ích gì? Nói ra thì anh không hành hạ và ghét bỏ tôi sao?"
Lãnh An chưa bao giờ nghĩ được, người mình hận chính là người mình yêu.
- " Anh xin lỗi "
Cao phu nhân đi xuống phòng liền đuổi anh ra, Lãnh An bước ra, anh lái xe về biệt thự.
Anh đứng trên lầu nhìn xuống, vườn hoa của cô không ai chăm sóc đã bị héo.
Anh liền cho người trồng lại, chăm sóc cho vườn hoa của cô.
Anh không biết được mình đã làm biết bao nhiêu chuyện sai trái với cô, cũng đã hiểu vì sao thái độ của Nhật Tâm lại như vậy.
Lãnh An nhìn vào tay mình, hơn một năm kết hôn anh chưa bao giờ đeo nhẫn cưới, anh mở hộc tủ lấy chiếc nhẫn ra không do dự mà đeo vào.
Anh lại lao đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-yeu-em/3424440/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.