Mọi người đang cười nói vui vẻ thì anh dắt tay Châu Nhiên Bình vào nhà khiến không khí trở nên căng thẳng hơn.
Anh nhìn cô với ánh mắt khó chịu:
- " Cô đến đây làm gì?"
Nhật Tâm liền đứng ra bên vực cho Đồng Đồng:
- " Đây là bạn thân của em, được em mời đến. Ba mẹ cũng bảo em mời Đồng Đồng đến dùng cơm. Không phải như anh, ngang nhiên dẫn cái thứ mất dạy, không biết điều này về "
Nhật Tâm đưa ánh mắt dữ tợn nhìn sang Châu Nhiên Bình:
- " Tôi nói cho cô biết, cô còn cố tình kiếm chuyện với Đồng Đồng thì đừng trách sao tôi ác ".
Châu Nhiên Bình giả bộ sợ sệt núp sau lưng anh.
Lãnh An vỗ nhẹ vào tay cô, dỗ dành:
- " Giản Bình không phải sợ"
Câu nói của anh khiến mọi người giật mình, nhất là Nhật Tâm và Đồng Đồng trợn tròn mắt nhìn anh.
Rõ ràng Giản Bình chính là Đồng Đồng kia mà, có chuyện gì xảy ra hay sao?
Nhật Tâm nhớ rất rõ ngày hôm đó, cô gái đó còn tặng lại cho cô một sợi dây cột tóc, hai sợi giống nhau chính là Đồng Đồng.
Nhật Tâm đã rõ rồi là anh đã bị Châu Nhiên Bình lừa nhưng cô chỉ cười không nói, xem hai con người kia còn ác tới cỡ nào.
Đồng Đồng có thể đỡ cho anh một cành cây lớn nhưng chưa chắc tha thứ được cho trí nhớ của anh đâu. Có mỗi chuyện nhớ cũng nhớ nhằm.
Nhật Tâm không nói chỉ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-yeu-em/3424432/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.