Đúng giờ, giáo sư Trần lên lớp, vẫn là một gương mặt đáng sợ ấy.
Giáo sư đưa mắt nhìn tổng quan một vòng lớp học, hôm nay lớp học khá đông đủ cho nên giáo sư quyết định sẽ không điểm danh mà thay vào đó sẽ khảo sát tình hình lập nhóm của các sinh viên.
Giáo sư Trần đặt micro trước miệng rồi nói:
“Các cô, cậu vẫn nhớ những gì mà tôi đã dặn dò vào cuối tiết học ngày hôm qua chứ?”
“Dạ nhớ thưa giáo sư!”
Cả lớp đồng thanh đáp trả. Chỉ có duy nhất một mình Đoàn Tiểu Hy loay hoay mãi không biết chuyện gì đang xảy ra.
Giáo sư hỏi lại một lần nữa:
“Tôi hỏi lại một lần nữa. Đến tận thời điểm này có ai còn chưa có nhóm không?”
Nhìn xung quanh chẳng có bạn học nào giơ tay cả. Đoàn Tiểu Hy biết mình phải làm gì. Cô lo sợ giáo sư Trần sẽ lại trách móc mình nhưng nhất định phải thành thật trong mọi việc, nhất là liên quan đến việc học tập.
Các bạn học trong lớp cũng bắt đầu xôn xao, họ quay qua quay lại tìm xem có còn người nào không có nhóm để làm tiểu luận hay không thì…
Cánh tay của Đoàn Tiểu Hy đã lấp ló giơ lên. Cô đỏ bừng cả mặt mày, cúi sầm mặt xuống bàn không dám ngước nhìn mọi người xung quanh.
Tiếng ồn ào xung quanh càng lúc càng lớn dần. Thế là lớp học được một phen bàn tán về Đoàn Tiểu Hy.
Chuyện bị các bạn học bàn tán đã không còn quá lạ lẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-ca-doi-ben-em/3414951/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.