“Vì miếng băng keo cá nhân.” Dương Vĩ Thành nở một nụ cười thật tươi nhìn về phía Đoàn Tiểu Hy, hàm răng trắng tinh của cậu ta lại lộ ra bên ngoài.
Đoàn Tiểu Hy vờ như chẳng biết chuyện gì cả. Cô ngoắc mặt sang phía khác rồi nói với giọng điệu lạnh lùng:
“Là của cô y tá đưa cho tớ và bảo tớ đưa cho cậu.” Đoàn Tiểu Hy nói xong liền lê chân bước đi tìm phòng học.
“Ờ” Dương Vỹ Thành lại tiếp tục ậm ừ gật đầu rồi nhìn theo bóng dáng rời đi của Đoàn Tiểu Hy.
Đến bậc cầu thang, Đoàn Tiểu Hy bỗng nhiên dừng chân. Cô nhìn vào vết thương ở đầu gối rồi quay sang nhìn bậc cầu thang vừa dài vừa cao. Thang máy lúc này có rất nhiều bạn học đang xếp hàng đợi vả lại bây giờ cũng đã khá trễ nếu cứ đứng đợi thang máy thì có lẽ tiết học sẽ trôi qua mất thôi.
Không còn cách nào khác, Đoàn Tiểu Hy đành phải tự thân vận động. Cô đặt chân lên bậc thang gồ ghề vừa tính bước đi thì đã bị Dương Vỹ Thành ngăn cản.
Dương Vỹ Thành nắm chặt vào khủy tay của Đoàn Tiểu Hy. Cậu ta nhẹ nhàng cất giọng:
“Để tớ cõng cậu lên phòng học.”
Nhìn xung quanh có rất nhiều người qua lại Đoàn Tiểu Hy lại cảm thấy e ngại. Cô lắc đầu nhìn Dương Vỹ Thành.
“Không được!”
“Tại sao?” Dương Vỹ Thành thắc mắc hỏi lại ngay.
“Tớ tự đi được.”
Nói xong hết câu, Đoàn Tiểu Hy lặng lẽ di chuyển từng bước khó khăn lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-ca-doi-ben-em/3414940/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.