Từ khi cảm nhận được thai cử động, Tiêu Chiến lại có thêm nhiệm vụ, chính là mỗi ngày đều phải ghé tai vào bụng Vương Nhất Bác nghe động tĩnh. Hài tử của hai người không phải khi nào cũng đều nể mặt y, đa số thời điểm vẫn là im lặng nằm ở trong bụng Vương Nhất Bác.
Trương Bân Bân mỗi ngày đều sẽ tới bắt mạch cho Vương Nhất Bác, mạch vẫn ổn định, không có vấn đề gì.
So với Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến nhàn nhã, Tiêu Hoàng cùng Tiêu Thanh lại bận tối mắt. Vì điều tra chuyện Tiêu Trạch có đóng quân hay không, Tiêu Hoàng tự mình đưa người chạy tới Hoài Phong. Tiêu Thanh cũng an bài nhân thủ, âm thầm điều tra.
Để Tiêu Hoàng an tâm ra ngoài làm việc, Tiêu Chiến đưa Mộ Thần vào phủ, cũng coi như làm bạn cùng Vương Nhất Bác.
Ngủ trưa thức dậy, Vương Nhất Bác cùng Mộ Thần ngồi ở trong viện tử vẽ tranh, hai người đều vô cùng thích tranh thuỷ mặc, rất hứng thú với phong cách màu sắc khoáng đạt này. Hôm nay vừa dịp cảnh thu, hai người liền cùng vẽ. Vẽ khoảng nửa canh giờ, tiểu thị tiến vào dâng trà, hai người mới dừng lại nghỉ ngơi.
Vương Nhất Bác đi qua xem bức tranh của Mộ Thần, có thể nói là tranh như người, đều lộ ra một cảm giác quạnh quẽ, hạ bút quyết đoán, đường cong đơn giản mà lưu loát, không phiền phức, lại đem cảnh ý phác hoạ vừa đúng. Có câu từ tranh có thể thấy được tâm tình cùng suy nghĩ của một người, Vương Nhất Bác cảm thấy rất có lý, cảnh thu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-vi-nguoi/1135482/chuong-62.html