Hai người hồi thần lại không hẹn mà cùng nhíu mày, Tiêu Chiến trầm giọng nói:
- Hoàng Quý phi sao lại mang thai?
Theo lý mà nói, độ tuổi của Hoàng Quý phi trong quan niệm của người Nghiệp quốc đã không còn thích hợp sinh sản. Trong dân thật ra cũng có nữ tử tuổi lớn mang thai, nhưng đã ít lại càng ít, không ngờ Hoàng Quý phi cũng thành một trong những trường hợp đặc biệt.
- Thuộc hạ cũng không rõ lắm. Nghe Vương gia nói, Hoàng Quý phi mấy ngày trước không muốn ăn lại thường xuyên buồn ngủ, vốn tưởng là mệt mỏi nên tìm thái y đến xem mới biết là mang thai.
Đối với chuyện hoàng phi mang thai, hắn cũng cảm thấy có chút xấu hổ nên không nhiều lời.
- Hoàng nương cùng các ca ca nói thế nào? - Tiêu Chiến hỏi.
- Hoàng hậu nương nương vẫn cáo bệnh, không xuất cung, miễn làm phiền. Ngay cả Kiên Quả cũng bị nhốt trong Nhã Khôn cung, không cho tùy tiện chạy loạn. Vương gia cùng Dịch Vương có thể tránh liền tránh, dù sao Hoàng Quý phi đã tuổi đó rồi... Mọi thứ cẩn thận vẫn hơn. - Tiểu Ảnh nói.
- Nói rất đúng. Mặc kệ hài tử kia có thể sinh hạ được không, đừng liên can gì với nàng mới là quan trọng.
- Hoàng Thượng nói thế nào? - Vương Nhất Bác rót trà cho Tiểu Ảnh, hỏi.
- Hoàng Thượng rất vui mừng, thế này coi như có con lúc tuổi cao. Đại Nghiệp hoài hài tử vốn không dễ dàng, huống gì còn là Hoàng gia. Hoàng Thượng thưởng không ít thứ tốt. Nhưng vì thai tượng mới hơn một tháng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-vi-nguoi/1135459/chuong-38.html