“Được bà bầu tặng hoa cho mình, cũng thật là kỳ lạ. . . . . .” Nữu Nữu nhìn vào bó hóa tươi đặt trên bàn mà ca thán.
Minh Nguyệt cúi rạp người trên bàn ăn liếc trộm tứ phía, trong phòng ăn có không ít người hướng về bên này với ánh mắt dò xét, một bó hoa hồng với ba cô gái trong đó có cả bà bầu, kết hợp với nhau thật là hấp dẫn. “Cậu xem mọi người sẽ nghĩ bọn mình như thế nào?” Cuộc hẹn của ba cô gái? Lesbian ư? Vậy còn bà bầu thì sao? Mối quan hệ này thật là quá lộn xộn. . . . . .
“Đừng có nhìn bằng ánh mắt như vậy.” Nhất Nhất ném bó hoa cho Minh Nguyệt, sau đó với vẻ mặt chân thành chuyển hướng tới Nữu Nữu. “Nhận lỗi với cậu.”
“Long trọng quá. . . . . .” Nữu Nữu thực sự bị thụ sủng nhược kinh.
“Không tức giận nữa chứ?”
“Vốn dĩ là không giận, nhưng mà vừa tặng hoa một cái là mình lại thấy tức rồi. Xin lỗi thì cứ nói xin lỗi thôi, còn lắm chuyện viết lên thiệp nữa, hại tớ cứ tưởng chàng trai si tình nào tặng.” Buổi sáng vừa mới vào văn phòng tưởng rằng có chàng nào tặng hoa, ai ngờ mừng hụt một phen, thấy tấm thiệp bèn mở ra thì thấy ba chữ như gà bới hiện ra trước mặt, nhìn là biết không phải người ngoài.
“Cậu làm sao mà biết là tớ tặng.” Sớm biết rằng như vậy thì để cho nhân viên cửa hàng viết cho rồi.
“Chữ của cậu mà còn không nhận ra à?” Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-vi-anh/2178666/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.