Sau khi đi dạo, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Từ Diệc Trì cười nhìn tôi bên cạnh, "Hóa ra đi dạo cũng có thể vui như vậy à? Tô Nghiên, cậu còn muốn làm gì nữa, mình đi cùng với cậu!"
Tôi suy nghĩ một lúc, mắt tôi sáng lên, "Muốn đi nhảy đi! Chúng ta đi nhảy đi!"
Rất nhiều việc tôi chưa từng làm.
Một phần là do anh trai tôi không cho phép, phần còn lại là do tôi không quan tâm.
Nhưng bây giờ, đột nhiên tôi muốn làm điều đó một cách điên cuồng.
Từ Diệc Trì nhăn mặt, "Cậu, nếu anh trai cậu biết được, chắc chắn sẽ đánh mình thành đầu heo!"
Cậu ấy làm sao lại nhắc đến anh trai tôi rồi?
Tôi nhăn mày, không nói gì.
"Ngày hôm đó người đến đón cậu là anh trai cậu đúng không? Cậu và anh trai cãi nhau à? Nhìn mặt cậu cả đêm không tươi tí nào."
"Anh trai cậu học ở thành phố A phải không? Anh ấy sắp là sinh viên năm cuối rồi phải không?
"Anh trai cậu thích gì vậy, có sở thích gì không?"
Từ Diệc Trì hỏi liên tục với đôi mắt sáng ngời, toàn là nói về anh trai tôi.
Tôi nhìn cậu ấy nghi ngờ, "Cậu tự nhiên lại quan tâm đến anh trai mình dữ vậy? Cậu thích anh ấy à?"
Cậu ta như bị đụng đến chỗ đau, mặt đỏ ửng.
"Gì chứ!"
"Làm ơn, mình thích cậu chứ không phải anh ấy!"
Nói xong, cậu ấy dường như nhận ra mình đã nói quá.
Tôi ngẩn ngơ một lúc, sau đó lúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-thanh-su-that/2899162/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.