Hàn Vũ Thanh hết sức tập trung đánh đàn, bài hát này là bài Ending, bài hát làm nên cuộc gặp gỡ giữa cô và nàng ở nước Anh xa xôi. Cũng không thể nói nó hoàn toàn là một cuộc gặp gỡ vì chỉ có Hàn Vũ Thanh biết cô gặp nàng ở đó, nó vốn là một cuộc gặp gỡ đơn phương của mình cô mà thôi. Đây là lần đầu tiên cô nhận biết được có một người con gái hoàn hảo như nàng.
Hàn Vũ Thanh đã luyện tập đánh đàn trong hai tháng trước, đối với người mới bắt đầu có chút khó khăn, cô phải luyện tập chăm chỉ mỗi ngày trong suốt thời gian đấy.
Do thật sự tập trung để không mắc lỗi, Hàn Vũ Thanh không biết cánh cửa phòng đã mở từ lúc nào. Thẩm Tri Du mở cửa bắt gặp hình ảnh người nọ với mái tóc đen được tỉ mỉ uốn nhẹ, trên người là chiếc áo cao cổ trắng và quần tây trắng nghiêm chỉnh đang ngồi đàn chăm chú bài hát của nàng.
Chờ khi khúc nhạc kết thúc, Hàn Vũ Thanh thờ nhẹ xoay người, môi đỏ cười dịu dàng nhìn Thẩm Tri Du. Nàng tiến lại gần, đáy mắt ý cười sáng như sao trời nhìn cô rồi nhìn đàn dương cầm.
Trên cây đàn dương cầm trắng treo những tấm hình giữa hai người các nàng lúc hẹn hò ở nhà hàng, quán ăn, công viên... luôn luôn có một người đội nón đeo khẩu trang và một người mặt tây trang đi cùng nhau. Cuối cùng, Thẩm Tri Du chú ý đến bức ảnh một người đội nón kết trắng, tóc đen xõa vai ngồi đàn trên chiếc dương cầm trắng, bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cuoi-cung/455900/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.