Câu nói kia của Thẩm Tri Du trên bàn ăn lúc nãy bây giờ đã đổi lấy một mặt vi diệu của Tiểu Hà. Thẩm Tri Du bình tĩnh ngắn gọn nói: "Giới thiệu lại cho em biết một lần nữa, đây là Hàn Vũ Thanh là bạn gái của tôi".
Tiểu Hà mắt chữ A mồm chữ O nhìn Hàn Vũ Thanh, Hàn Vũ Thanh cũng đáp lại bằng một nụ cười khẳng định. Sau một phen hoảng hồn, Tiểu Hà vui mừng cười hớn hở: "Hai chị rất xứng đôi'.
Tiểu Hà cúi đầu chào Hàn Vũ Thanh, trịnh trọng đưa tay với cô, cười nói: "Em lấy tư cách bằng hữu năm năm với chị Tri Du, mong chị chăm sóc người bạn này của em thực tốt".
"Nhất định" Hàn Vũ Thanh ôn nhu cười bắt tay với Tiểu Hà.
Buổi chiều, thời tiết thập phần mát mẻ, Thẩm Tri Du võ trang đầy đủ kéo Hàn Vũ Thanh đi dạo phố. Con đường này vốn đông người nhưng vì bây giờ vẫn trong giờ làm việc nên cũng thưa thớt đi nhiều. Nhìn phố xá tấp nập, mấy quán ăn trải dài trên phố, không khí tựa hồ mang niềm vui của mùa xuân mà trong lành hơn hẳn. Hàn Vũ Thanh chỉ đơn giản nắm chặt tay Thẩm Tri Du đi chầm chậm ngắm nhìn xung quanh, trong lòng lại thực cảm thấy yên bình hạnh phúc, như thể cùng nhau dắt tay đi qua năm tháng tĩnh hảo vậy.
"Tri Du, khi nào rảnh rỗi thì để dành thời gian của em cho chị nhé" Hàn Vũ Thanh quay qua nhìn nàng, ý cười trong mắt liên miên.
"Làm sao vậy?".
"Dẫn em đi gặp ba mẹ chị" Hàn Vũ Thanh xoa mu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cuoi-cung/455894/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.