Kết thúc cuộc gọi kia, Hàn Vũ Thanh ánh mắt lóe sáng, cô vươn nhẹ khóe môi liên hệ thư ký giúp cô đặt vé máy bay vào tối mai. Thực ra bản thân muốn tối nay liền đi nhìn nàng nhưng vì sợ ảnh hưởng công việc của nàng, muốn để nàng nghỉ ngơi cho tốt cho buổi diễn.
Tối hôm nay cũng như tối hôm trước, hai người ngọt ngào trò chuyện qua video đến mười một giờ đêm thì Thẩm Tri Du bị ép buộc đi ngủ. Hàn Vũ Thanh đương nhiên không mảy may nhắc đến việc cô sẽ đến chỗ nàng, cô muốn cho nàng một kinh hỉ.
Ngày hôm sau, Hàn Vũ Thanh như được tiêm thuốc hưng phấn, buổi sáng lôi tất cả cổ đông của Kinh Hàn vào phòng họp giải quyết công việc dư thừa còn lại trong tuần, làm cho mọi người uể oải ra mặt lại không dám không nghe theo. Tổng giám đốc đã như thế nên bọn họ cả buổi sáng cũng không dám rời đống văn kiện.
Đúng hai giờ chiều, Hàn Vũ Thanh phấn khởi bật dậy ra khỏi phòng làm việc, về nhà sửa soạn ra sân bay. Cô cũng không mang hành lý gì, trực tiếp lấy cớ dùng đồ của Thẩm Tri Du a. (gian manh:)))))
Trong lúc chờ máy bay, cô mới nhớ tới vẫn chưa biết nàng ở phòng mấy. Tiếng thông báo vang lên thúc giục chuyến bay đến thành phố A, Hàn Vũ Thanh dứt khoát đi nhanh đến cổng soát vé.
- ------------------------
Thẩm Tri Du bên đây vừa chuẩn bị cho tiết mục tiếp theo, vừa nhìn điện thoại. Buổi sáng nàng chỉ nhận được một tin nhắn chào buổi sáng từ người kia, đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cuoi-cung/455891/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.