Thẩm Tri Du dừng chân một chút, Hàn Vũ Thanh mới giải thích: "Tôi không có ý gì. Chỉ là tôi vốn ở nước ngoài học tập, không rành về giới giải trí trong nước nên tôi chỉ hơi tò mò. Nhưng mà ngược lại tôi rất thích nghe nhạc của cô, cô hát rất hay...".
Thẩm Tri Du lần đầu tiên muốn cười, nàng còn chưa có làm gì mà người này luống cuống giải thích như thế. Nàng hơi mỉm cười, độ cong rõ rệt trên môi: "Tôi lại không có nói gì".
Hàn Vũ Thanh im lặng, hơi hơi cúi đầu, gãi gãi lỗ tai một chút: "Thật xin lỗi".
Thẩm Tri Du mím môi cười: "Cô không làm gì có lỗi, xin lỗi cái gì".
Người này bộ dáng thong dong tự tin mà lại thật thà như vậy làm cho Thẩm Tri Du hơi buồn cười, cô rõ ràng hơn tuổi nàng.
Hàn Vũ Thanh thấy ý cười của nàng, trong lòng vui vẻ, nói: "Tôi rất thích nghe cô hát, cô là ca sĩ trong nước đầu tiên tôi nghe".
"Cảm ơn". Thẩm Tri Du nhẹ giọng nói.
"Thật ra tôi mới về nước, tôi cũng chẳng có bạn bè nào, tôi... muốn kết bạn với cô, như vậy... có được không?". Hàn Vũ Thanh cẩn thận xem nàng.
Thẩm Tri Du nhìn Hàn Vũ Thanh thấp thỏm chờ đợi, nàng hơi mềm lòng, nàng cũng không muốn chọc người ta sợ: "Ừm, vậy thì làm bạn".
"Ừ". Hàn Vũ Thanh thở dài nhẹ nhõm, cười cười.
Tiếng chuông điện thoại của Thẩm Tri Du vang lên, nàng lấy ra xem một chút, nhận: "Vâng". Chỉ nghe thấy nàng "ừm", "ừm", "vâng", "dạ" một hồi rồi gác máy. Sau cùng còn bồi thêm "em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cuoi-cung/455868/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.