Anh lại ôm tôi lên, để tôi dựa vào lòng anh, đút tôi uống.
"Một lát nữa uống thêm chút cháo nhé."
Cố Yến Kinh sờ trán tôi, rồi tự nhiên cúi đầu hôn tôi.
Tôi theo phản xạ nhìn anh.
Chưa kịp hỏi, anh như đã biết tôi muốn hỏi gì. "Không có gì xảy ra cả, đừng sợ."
Anh ngừng lại, rồi nói tiếp: "Thật ra lần này phải cảm ơn Chu Thừa Lâm."
"Nếu không có anh ta, chúng ta đã không kịp đến nhanh như vậy."
Tôi dựa vào lòng anh, chầm chậm quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ: "Tuyết vẫn đang rơi à?"
"Tuyết đã ngừng rồi, ngày mai chắc trời sẽ nắng."
"Tĩnh Chi, từ nay về sau, mỗi ngày đều sẽ là ngày nắng."
22
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Mọi chuyện đã lắng xuống.
Tất cả những người đáng bị trừng phạt đều đã bị pháp luật xử lý công bằng và nghiêm khắc.
Lòng tôi cuối cùng cũng có thể buông bỏ.
Cố Yến Kinh đã cùng tôi đi thăm mẹ.
Trước đây, mộ của mẹ nằm ở góc xa nhất của nghĩa trang.
Vì khi còn sống bà không được tôn trọng, khi c.h.ế.t đi cũng quá bi thảm.
Mộ đó là do bà Chu đứng ra mua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cua-tinh-chi/3682780/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.