8
Nhưng bây giờ, bàn tay đó lại bị một người đàn ông khác nắm giữ.
Và người đó chính là Cố Yến Kinh.
Chu Thừa Lâm bỗng nhiên bật cười.
Có vẻ như anh thực sự thấy buồn cười, nhưng cũng có thể là vì quá tức giận.
Anh đặt điện thoại xuống, đứng dậy, khuôn mặt lạnh lùng như băng tuyết.
"Thừa Lâm?"
Cô gái bên cạnh anh có vẻ bị anh dọa sợ, khẽ gọi một tiếng.
Nhưng Chu Thừa Lâm như thể không nghe thấy, thậm chí không thèm liếc nhìn cô một cái.
Cô gái tủi thân, vội vàng chạy theo sau.
"Em đi cùng anh được không? Em không muốn ở lại đây..."
Chu Thừa Lâm nắm lấy cổ tay cô rồi đẩy mạnh ra xa.
"Không muốn ở lại đây thì đừng bao giờ quay lại nữa."
Anh mở cửa phòng và bước ra ngoài.
Cảm giác ngột ngạt trong lồng n.g.ự.c như muốn nổ tung, tràn ra ngoài.
Anh đi thẳng vào thang máy, xuống tầng một.
Chỉ khi lên xe và nghe tiếng động cơ gầm rú, anh mới dần tìm lại được chút lý trí.
Anh định làm gì? Đi đâu?
Anh biết rõ cô không có ở Bắc Kinh.
Anh biết rõ cô đã dọn hết đồ đạc của mình ra khỏi căn nhà đó.
Anh cũng biết rõ cô đang ở cảng...
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cua-tinh-chi/3682772/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.