Quay trở lại tháng trước, nhân dịp giỗ bố mẹ của Hoàng Nam, Hoàng Bách và anh quyết định sẽ đi từ thiện. Cơ duyên thế nào mà họ lại trọn đúng trại trẻ mồ côi mà Hoàng Vỹ đang sống.
Từ sáng sau khi đi thăm mộ, thắp nhang cho ba mẹ, Hoàng Nam cùng ông tới trại trẻ. Vừa tới viện trưởng đã nồng nhiệt đón tiếp, đám trẻ thấy khách tới cũng hần hoan chào mừng.
Anh cùng ông và mọi người chia chút đồ mà cả hai đã chuẩn bị cho bọn trẻ. Nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng háo hức. Sau khi nô đùa một lúc thì cả hai ông cháu cùng tới phòng của viện trưởng để hoàn thành nốt thủ tục quyên góp.
Hoàn thành công việc xong xuôi, Hoàng Bách tiếp tục chơi đùa cùng bọn trẻ. Lâu rồi ông không cảm thấy vui như vậy bởi công việc đã giao hết cho Hoàng Nam, cả ngày chỉ có một mình khiến ông buồn chán vô cùng.
Hoàng Nam đi dạo xung quanh khuôn viên, ngay lúc đó anh tình cờ thấy một cậu bé ngồi bên bờ hồ trong có vẻ buồn bã, anh lại hỏi thăm.
Chào cháu. Sao cháu lại ngồi đây một mình mà không ra kia chơi với các bạn. Cháu có chuyện gì buồn sao?Dạ cháu chào chú. Tại cháu nhớ mẹ nên là mới buồn vậy.Hả. Sao lại nhớ, cháu ở đầy thì không phải do ba mẹ bỏ sao?Dạ chú hiểu nhầm rồi ạ. Cháu không giống các bạn khác. Mẹ cháu rất yêu thương cháu. Cháu tới đây vì bị bắt cóc, may mắn gặp được viện trưởng giúp đỡ ạ.Vậy hả. Chú xin lỗi cháu nha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tron-doi-ben-em/3708940/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.