Nghe những lời Minh Nguyệt nói, Hạ Vy như chết lặng. Chưa biết phải làm sao thì đột nhiên của phòng mở ra.
- Hạ Vy mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu.
Hoàng Nam bước vào tiến về phía Hạ Vu vội vàng giải thích. Thì ra khi nãy Duy Khánh có việc về qua phòng thấy Minh Nguyệt nên anh đã chạy lại báo với Hoàng Nam. Nghe thấy chuyện anh lập tức dừng cuộc họp về đây ngay.
- À Hoàng Nam, anh nhớ em không? Em nhớ anh lắm đó.
Minh Nguyệt thấy Hoàng Nam vội chạy lại ôm anh. Thấy thế anh lập tức gạt cô ta ra khỏi người mình, đanh giọng chất vấn cô ta
- Ai cho cô đến đây? Cô đến đây làm gì?
- Ừm thì em tới nhà thăm ông nội, hơn nữa em nói nhớ anh nên ông kêu em tới gặp anh luôn.
-
- Tôi mặc kệ cô giải thích, lập tức cút ngay. Từ giờ về sau không tôi cấm cô đến đây, mà tốt hơn hết thì cô đừng có liên quan dính níu gì đến tôi cả.
Hoàng Nam đanh giọng cảnh cáo Minh Nguyệt nhưng cô ta vẫn nũng nịu, ôm lay tay Hoàng Nam.
- Em nhớ anh nên mới tới đây gặp anh mà. Sao anh lại to tiếng với em như vậy hử??
- Cút ngay đừng để tôi nói thêm lần nữa?
- Hửm, có phải anh vì cô ta mà như vậy với em không? Em sẽ về mách ông nội.
Minh Nguyệt ấm ức, chỉ tay về phía Hạ Vy, cho rằng vì Hạ Vy mà Hoàng Nam mới đối xử với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tron-doi-ben-em/3629741/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.