Dịch: Duẩn Duẩn
"Cô ngốc, đây là lúc thảo luận chuyện Sơ Vân đấy à?"
"Nhưng mà..."
"Em có thể nói những lời tôi thích nghe."
***
CHƯƠNG 23
Mặt trời đã xuống núi.
Lòng bàn tay Ân Tĩnh đột nhiên lạnh như băng.
Sơ Vân không chịu đi, dù hành lý đã thu dọn xong hết, con bé vẫn dùng dằng ngồi lỳ ở phòng khách, dưới chân đặt một chiếc vali. Thím Trương đứng bên cạnh đang ra sức thuyết phục cùng khuyên giải: "Trước hết, Cô Hai nên ra ngoài lánh gió đi đã ạ. Chẳng phải Hà thiểu thư có ngỏ ý đến ở cùng với cô ấy vài ngày đấy ư? Đợi Cậu Cả bớt giận rồi hẵng về..."
Nguyễn Đông Đình nổi giận đùng đùng đã ra ngoài, sau khi đưa Hà Thu Sương đến khách sạn, anh cũng quay lại phòng làm việc.
Lúc Ân Tĩnh đón Tuấn tử từ trường về, thấy Sơ Vân vẫn còn ngồi ở đó, nom dáng vẻ con bé sốt ruột, đang suy hơn tính thiệt. Nghe thấy tiếng cửa mở, con bé liền xoay đầu, thấy Ân Tĩnh như thấy cọng rơm cứu mạng: "Chị dâu, chị giúp em với ạ! Lần này, chị nhất định phải giúp em..."
Thím Trương hãy còn đứng bên cạnh, trông có vẻ vẫn muốn thuyết phục con bé ra ngoài trước, đừng để Nguyễn Đông Đình nổi giận.
Ân Tĩnh thở dài: "Thím Trương nói đúng đấy, Sơ Vân à. Hãy ra ngoài ở một hai hôm, không phải em không biết tính của anh Cả em. Dù gì cũng phải đợi anh ấy bớt giận, chị mới có thể thương lượng với anh ấy." Ân Tĩnh suy nghĩ một hồi, lại cầm điện thoại lên: "Chị sẽ nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tran-an-tinh/1043297/quyen-5-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.