Dịch giả: My 
Trong đình viện, lão nhân áo bào xám cười híp mắt nhìn Chu Nguyên, nói: 
- Tiểu tử, trong thế hệ trẻ tuổi ở Đại Chu vương triều này, thành tựu của ngươi bây giờ cũng tính là đứng đầu đi? 
Chu Nguyên mỉm cười nói: 
- Đại Chu vương triều chẳng qua chỉ là một góc. Đứng đầu ở nơi đây thì có ý nghĩa gì? 
- Coi như ngươi cũng có chút hiểu biết! - Lão nhân mặc hôi bào cười nói. 
- Lão phu biết đại địch của Đại Chu vương triều các ngươi, hẳn là Đại Võ đi? 
- Mà ngươi... cường địch bây giờ, là "Mãng tước" của Đại Võ a? 
- Ha ha, bây giờ nói người ta là "Mãng tước" cũng không hợp lý nữa. Nhờ hồng phúc của ngươi, hai vị kia bây giờ mượn gió mà lên, xem như chân chính Long Hoàng chi tư. 
Lão nhân áo xám gõ nhẹ ngón tay khô héo lên thành ghế, thản nhiên nói: 
- Đại Võ vương triều thái tử, Võ Hoàng, nghe nói bây giờ đã là Thiên Quan cảnh hậu kỳ, khoảng cách Thái Sơ cảnh chỉ là một bước. 
Đồng tử Chu Nguyên co rụt lại. Võ Hoàng kia vậy mà đã đến Thiên Quan cảnh hậu kỳ sao? Quả nhiên siêu việt hắn rất nhiều. 
Chớ nhìn lúc trước bình định Tề Vương, Chu Nguyên thể hiện lực lượng có thể chém giết Thái Sơ cảnh, nhưng hắn vô cùng rõ ràng, đây chẳng qua là bởi vì hắn mượn ngoại lực. Nếu không có lực lượng của "Ngân Ảnh", với thực lực của hắn hôm nay, chỉ cần gặp phải một vị Thái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ton-2/2337281/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.