Thấy đứa con nhà mình hoảng hốt, Cố thị chỉ nói hắn bệnh nặng mới khỏi, rồi lại nhìn ra bên ngoài hô to: "Con dâu à! Nhanh lấy thuốc đến, Sanh tỉnh rồi!"
Bên ngoài phòng, Mạnh Khương Nữ đang khâu đế giày nghe vậy liền vui vẻ, thả xuống kim may trong tay trả lời: "Mẹ, con đi lấy liền!" Nàng đi vào nhà bếp, đem chén thuốc đã nấu sẵn trong bếp bưng vào, cùng mang theo mứt ngọt đặt ở bên trong chiếc dĩa nhỏ. Tiểu thúc uống thuốc nhiều năm như vậy nhưng vẫn là sợ đắng, mứt này luôn để sẵn.
Cố lão thái thái nhẹ nhàng đem Cố Lương Sanh nâng dậy, nhét cái gối sau lưng hắn để cho hắn dựa vào, nhận lấy chén thuốc từ trong tay Mạnh Khương Nữ, múc từng muỗng nhỏ nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó đút cho Cố Lương Sanh, giọng từ ái nói: "Sanh, mau uống thuốc!"
Cố Lương Sanh nghe lời há miệng, đem nước thuốc đen thùi lùi kia uống. Trong miệng có vị đắng chát của thuốc đông y làm cho hắn hơi nhíu mày. Cố lão thái thái biết con trai nhỏ của mình sợ thuốc đắng liền nói: "Sanh, ngoan! Chờ uống thuốc xong, mẹ liền cho ngươi ăn mứt."
Cố Lương Sanh gật gật đầu, tỏ ra hiểu rõ. Chờ uống xong thuốc. Cố lão thái thái cầm khăn cho hắn lau miệng. Cho hắn ăn một viên mứt, Cố Lương Sanh ngậm mứt trong miệng, chỉ cảm thấy ngọt ngán vô cùng, vị đắng phai đi, thế nhưng trong cổ họng tất cả đều là cảm giác ngọt ngáy, đợi lão thái thái muốn đút cho hắn ăn miếng thứ hai, Cố Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-toi-du-nguoi-vao-dia-nguc/2563650/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.