Các thái y căn cứ bệnh tình của Cố Lương Sanh nghĩ ra một tờ danh sách dược liệu quý giá. Doanh Chính liền sai người đi khắp các nơi vơ vét. Cố Lương Sanh uống mấy ngày thuốc của thái y cảm thấy thân thể thoải mái hơn, cũng không còn đi vài bước liền mệt thở dốc, sắc mặt so với dĩ vãng hồng hào, tuy rằng không so sánh được với người bình thường, thế nhưng so với trước đây là đã tốt hơn rất nhiều.
Đối với kết quả này, Doanh Chính cũng là hài lòng, y thấy mình đem gầy gò Cố Lương Sanh nuôi rốt cục có thịt, nội tâm nhiều hơn mấy phần cảm giác tự đắc. Ngày thường, khi xử lý xong chính vụ y sẽ trở lại trong điện cùng Cố Lương Sanh. Đúng ra y còn có thể đi ra ngoài Cô Tô chơi, nhưng hiện tại y một lòng một dạ ở cùng Cố Lương Sanh.
Cố Lương Sanh mỗi ngày ở trong điện được đế vương sủng ái, còn đạo sĩ Lô Sinh thì gian nan.
Từ ngày ấy Doanh Chính mệnh lệnh đạo sĩ Lô Sinh chế thuốc chữa khỏi bệnh của Cố Lương Sanh, hắn liền lâm vào hỗn loạn. Đạo sĩ Lô Sinh tuy rằng tự xưng là đạo sĩ nhưng cũng chỉ là hạng người mua danh chuộc tiếng. Hắn vốn là người Yên, nghe nói Tần Thủy Hoàng si mê với trường sinh bất lão liền cùng mấy người đồng đạo đến Hàm Dương. Hắn trước kia chính là dựa vào tài ăn nói cùng dáng vẻ đạo mạo giả làm thế ngoại cao nhân. Đến Hàm Dương, có Tần Thủy Hoàng làm chỗ dựa càng như cá gặp nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-toi-du-nguoi-vao-dia-nguc/2563636/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.