- Để tôi giới thiệu với mọi người, đây là Đạt Ca, là người anh em của tôi, kiếm sĩ sấm gió, kỹ thuật chắc chắn là không thể nào so nổi với Lục lão đại rồi, có điều tính tình cũng không tệ, khả năng nắm bắt các chi tiết nhỏ khi chiến đấu rất khá, tôi đưa qua để anh ấy học hỏi rèn luyện với Lục lão đại. 
Trước mặt một người cao lớn vạm vỡ nên tự nhiên sinh ra một khí vị uy vũ như Lục Tâm, Vương Đạt vốn thật thà khôn khéo tỏ ra rất phấn chấn. Sau khi chào hỏi toàn bộ mọi người, gã mới kích động chớp chớp mắt với Tần Nhược, ý đồ chắc là rất rõ - anh em tốt, vẫn là chú hiểu anh nhất! 
Tiếp đó là Hinh Thấm, Tần Nhược rất tự nhiên nhấn đầu của tiểu nha đầu này xuống: 
- Em Gái Thối Tiền Lẻ, học sinh mới nứt mắt, một tiểu nha đầu, có điều đừng có khinh thường cô nàng này, đạo tặc máy móc bậc bốn đấy, khả năng ẩn nấp và ám sát không tệ. 
Nghe thấy ba vế đầu, nha đầu Tiểu Ác Ma rất bực bội bĩu bĩu môi, nhưng nghe đến mấy vế sau thì lập tức nở một nụ cười đắc ý ngay, thật là một kẻ thích nịnh bợ. Có điều, Tần Nhược lại rất nhanh vỗ nhẹ đầu cô bé: 
- Tiểu nha đầu, muốn vểnh cái đuôi lên cũng phải xem đối tượng là ai, mấy anh chị nơi này đều mạnh hơn anh đó, em xem mà cư xử như thế nào đi. 
Hắn vừa nói xong thì Hinh Thấm đã kinh ngạc hé hé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-thao-khong-su/2053671/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.