Hai cuồng chiến bị trúng chiêu, còn tên cuồng chiến cầm đầu thì may mắn không trở thành nạn nhân thứ ba. Tựa như nhìn thấu trò hề của Tần Nhược vậy, tên này chuyên chọn con đường không có nước mà chạy, như vậy mặc dù xa hơn một chút, nhưng lại khiến y trở thành người đầu tiên tiếp cận được với các mục sư bên Căn Cứ Địa!
Mắt thấy tánh mạng của những mục sư này sắp bị nguy hiểm, nhưng không thấy Tần Nhược có chút lo lắng nào. Hắn đột nhiên dời sự chú ý tới mấy tên chấp pháp chữ đỏ...
“Băng!”
Một tên cuồng chiến vừa mới bị đánh cho ngã lăn xuống mặt nước thì chợt phát hiện mặt nước đầm lầy chung quanh y đang dùng một tốc độ mà mắt thường có thể thấy được ngưng kết thành băng.
Chỉ trong chớp mắt, hai tay y đã bị chìm vào trong đấy.
Cho dù điều này cũng không khiến y bị đóng băng - vì đang trong trạng thái Cuồng Hóa, nhưng một thoáng khựng lại ấy đã khiến mấy kẻ tấn công có thể thừa cơ...
“Ha~ a!!!”
Một cơ hội như thế này, làm sao có ai chịu bỏ qua cho được? Một tên chiến sĩ nọ chụp lấy ngay, nện thẳng một kỹ năng xuống đỉnh đầu của tên cuồng chiến này!
Chết!
Cũng đồng thời với lúc ấy, tình hình bên phía mục sư của Căn Cứ Địa cũng có sự biến hóa...
* * * * * *
“Grào!!!”
Một tiếng rống chấn động lòng người đột nhiên vang lên, sau đó một bóng dáng màu bạc từ một cây đại thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-thao-khong-su/2053606/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.