Đối mặt với đợt tiến công dũng mãnh như thế này, lần đầu tiên Tần Nhược mới tự thân thể hội được cái gì gọi là ‘nhền nhện cũng điên cuồng’! Mà hắn cũng phát hiện ra dây thần kinh của Lục Tâm và bốn cô gái trong nhóm đã cứng rắn đến như những sợi dây thép mất rồi! Hơn nữa chỉ mới mấy giây thời gian, bản thân hắn cũng gần như biến thành dạng của bọn Lục Tâm vậy, trở thành một tên điên chân chính!
* * * * * *
Trước khi đến đây, Tần Nhược vốn chỉ xem nơi này là một dị không gian bình thường mà thôi, nên cũng không để tâm cho lắm. Khi đến tầng ba di chỉ, hắn vẫn còn ôm quan niệm sai lầm về ‘căn phòng bí mật’, cho rằng nó không lớn, bởi vậy cũng xem nhẹ thực lực của đám nhền nhện bậc cao nơi đây. Sau khi đi vào trong cung điện ngầm này rồi, Tần Nhược mới bắt đầu thật sự ngửi được mùi vị bất an.
Độ rộng của hành lang này đủ để mười con biến sắc long chu cùng chạy song song với nhau, hơn nữa hiện giờ đúng thật là chúng đang làm như thế!
Mà điều càng khiến Tần Nhược ngàn vạn lần không ngờ hơn chính là... Đợt tấn công đầu tiên của lũ nhện này sẽ ác liệt đến mức độ thế này - lũ nhền nhện đông như che trời lấp đất, quả thật là một cơn sóng màu đen mà! Chẳng trách gì ngay cả tổ hợp mạnh nhất của Tử Kinh Hoa do Huyết Sắc Tử Kinh suất lĩnh cũng bị gãy gánh nơi đây đấy!
Tần Nhược thầm lắc đầu cười khổ, trận thế như thế này, không bại mới là gặp quỷ đó! Hắn không biết vì sao Lục Tâm và Tử Lan đã biết rõ nơi này nguy hiểm nhưng vẫn cứ đi vào, hơn nữa còn là sáu người như thế này nữa... Đây không phải là đi theo vết xe đổ của Huyết Sắc Tử Kinh đó sao?
Đáng tiếc là đợi đến khi hắn phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng này, tình hình đã không còn cách nào cứu vãn được nữa rồi, mà hắn cũng không còn thời gian để suy nghĩ về chuyện ấy nữa - đám biến sắc long chu dày đặc như sóng cả trước mặt, lẫn đám tử dực độc chu phủ đầy trên nóc nhà đã hợp lại khiến hành lang này chật ních, trông không thấy đầu kia ra sao, Tần Nhược thực sự lo lắng rằng một khi mình bất cẩn chỉ trong chớp mắt, hoặc ngừng tay chỉ trong mấy giây, sẽ bị những mũi kim độc từ trên trần nhà kia bắn cho thành tổ ong vò vẽ mất.
Tần Nhược bèn nghiến răng uống vào một bình thuốc ma lực cỡ trung, sau đó nã ra toàn bộ hỏa lực, dùng 120% tinh thần khống chế Thập Nhị Băng Tường đại trận đang vờn quanh mọi người chậm rãi di động.
Đại trận Băng Tường này tổng cộng chia thành ba tầng, khoảng cách giữa mỗi tầng là vài mét, trước sau xen kẽ, trùng trùng ngăn lại hai đầu hành lang. Dưới sự khống chế của Tần Nhược, chúng tựa như ba hàng rào di động, cứ trượt qua trượt lại một cách giản dị, một khắc không ngừng.
Từ đầu đến giờ, Tần Nhược vừa phải liều cái mạng già thực hiện những hành động khống chế nguyên tố siêu phức tạp, vừa phải toàn lực trợ giúp mọi người ngăn đám biến sắc long chu chỉ có khả năng tấn công tầm gần kia ở bên ngoài, lại vừa phải chú ý đám tử dực độc chu đang vỗ vỗ những cặp cánh bị đóng băng ở bên trên đại trận nữa. Dưới sự bảo vệ từ các trạng thái do Tử Lan tăng thêm và từ Thủy Thuẫn của hắn, dù đứng dưới những làn kim độc, nhưng hắn vẫn không có nguy hiểm gì.
Còn phần đám nhền nhện ở sau lưng thì chỉ cần giao bọn ba người Hỏa Mân Côi là được, có sự che chở từ Thanh Viêm Kết Giới và Liệt Hỏa Thần Thuẫn của Hỏa Mân Côi, sáu người vẫn còn vững vàng trước sự xung kích của bầy nhện.
* * * * * *
Tin tức của Tử Lan vô cùng chính xác, đợt đầu tiên chỉ có biến sắc long chu và tử dực độc chu, cho nên căn bản là không cần phải lo lắng sự tấn công từ xa của bầy nhện...
(Biến sắc long chu là quái vật tấn công tầm gần, tử dực độc chu là quái vật tấn công tầm gần - trung).
Khi đó bọn Huyết Sắc Tử Kinh đã phải chịu sự đột kích từ bốn phía ở ngã tư đường, cho nên mới xoay sở không kịp, tình cảnh phải hung hiểm hơn so với bọn Tần Nhược bây giờ nhiều lắm!
Bọn Tần Nhược tuy ít người hơn, nhưng lại biết lợi dụng thông tin đó để tránh khỏi tình trạng bị vây công bốn phía, khiến số mặt chịu tấn công giảm đi chỉ còn hai...
Cứ như thế, mức uy hiếp mà tiểu đội Tần Nhược chịu đến phải nhỏ hơn so với bọn Huyết Sắc Tử Kinh nhiều, tình cảnh cũng an toàn hơn.
Còn nữa, hiệu quả mà Thập Nhị Băng Tường đại trận mỗi giây tiêu hao 12 điểm MP kia phát huy ra phải tốt so với tưởng tượng của mọi người nhiều.
Đám biến sắc long chu có lực kháng phép thuật cực kém nọ sau khi xâm nhập vào đại trận Băng Tường rồi thì đội hình vốn thống nhất đã bị hỗn loạn ngay, không những tốc độ di động bị hạ xuống trên diện rộng, mà lực phòng ngự cũng bị suy yếu đi nữa. Mặt khác, đám tường băng biết di động này quả thực cũng gây ra hiệu quả trợ ngại không nhỏ, chúng mở ra một ít lỗ nhỏ để biến sắc long chu tiến vào, sau đó đông lạnh đám này, khiến lỗ hổng càng bị bít nghiêm trọng hơn, khiến đám nhện ấy trong nhất thời không thể uy hiếp được gì tới sáu người chơi cả.
Lục Tâm thừa dịp tốc độ tấn công và di động của bọn biến sắc long chu bị giảm đi một mức thật lớn, bèn hóa thân thành ‘tiên phong diệt nhện’ ngay, hắn dẫn mấy con qua một lượt, sau đó cây Phong Ma Liệt Sát liên tục nện xuống, xuất mấy kỹ năng quần công ra nện cho chúng nó gần chết. Chẳng lâu sau, thi thể của mấy con biến sắc long chu này lại càng lấp cho lỗ hổng của Thập Nhị Băng Tường đại trận càng kín kẽ hơn.
Tình trạng của đám tử dực độc chu cũng không tốt đẹp hơn đám biến sắc long chu là bao, dưới tác dụng của Thập Nhị Băng Tường đại trận, chúng đã mất đi khả năng bay tới của mình, chúng cật lực vỗ cánh cũng chỉ có thể duy trì cho mình không bị rớt xuống mà thôi, cho nên chỉ có thể ở bên ngoài, dùng một tốc độ thật chậm bắn kim độc ra ‘chào hỏi’ Tần Nhược.
Từ bao lâu đến giờ Tần Nhược vẫn luôn không hề là người im lặng chịu thiệt, cho nên hắn bắt đầu ăn miếng trả miếng với lũ quái trên không, bắt đầu mở ra một cuộc chiến dài dòng - một khi đã bước tới bước này rồi, cứ theo bọn Lục Tâm điên cuồng một trận đi, cho dù có chết rồi, mình cũng không tổn thất quá lớn, cùng lắm là bay một cấp thôi, nhưng lại lời được một món trang bị đáng giá mấy trăm đồng vàng. Chết không đáng kể!
Mặc dù nếu ngoẻo rồi thì có tiếc thật đấy, nhưng tràng cảnh cỡ này cũng không phải là thường xuyên có thể gặp được, cho nên cũng đáng giá lắm! Hôm nay coi như mình mở mang kiến thức đi, cho dù có ngoẻo rồi, cứ coi như trả tiền học phí cũng được!
Theo đà trôi qua chậm rãi của thời gian, phía sau lưng không ngừng có những làn hơi nóng truyền đến, có lẽ chiến trường phía bên Hỏa Mân Côi, Ngả Tiểu Tiễn và Tiểu Thanh cũng kịch liệt lắm. Lúc này đột nhiên Tần Nhược cảm thấy nếu có thể tiếp tục duy trì như thế này, biết đâu có thể cố gắng đến khi bầy nhện bị diệt hết đấy!
Hỏa Mân Côi dù sao cũng là một người khống lửa bậc bốn có hỏa lực mạnh mẽ, dưới tình huống thích hợp dùng phép thuật sát thương quần thể như thế này, lại thêm được Thập Nhị Băng Tường đại trận che giấu khiến biên độ bị tấn công giảm đi thật lớn, lại còn có kết giới, có thần thuẫn phòng ngự và sự bảo vệ từ bọn Tử Lan nữa, có thể nói là thực sự an toàn, biết đâu chừng có thể càn nát nhền nhện ở hướng đó không chừng ấy chứ.
Đến lúc đó chỉ cần phải ứng phó với lũ nhện từ một mặt, tình hình còn không lập tức thay đổi được sao?
Nghĩ đến đây, Tần Nhược bỗng dưng phấn chấn hẳn lên, tựa như đã tìm được một ánh rạng đông trong màn đêm tối hù vậy!
Thật sự là có thể chống đỡ đến cuối cùng được sao?
Tần Nhược đột nhiên đau khổ phát hiện, mới chỉ chưa đến hai phút mà ba tá thuốc ma lực cỡ nhỏ mình mua từ thị trấn Savis mang theo đã dùng gần hết mất rồi, trong ba lô chỉ còn chín bình thuốc ma lực cỡ trung cuối cùng nữa thôi, nhưng bầy nhện thì mới chỉ tiêu diệt được chưa đến một phần tư...
Đệt, biết sớm vậy cứ mua thêm chút thuốc ma lực cỡ trung phòng thân rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]