Bước chân ra khỏi cửa hàng, ba lô của Tần Nhược đã bị quét sạch hơn phân nửa, chỉ còn thừa mỗi một món đồ vàng, hai món đồ tím, bốn món đồ lam do Vua sói Bão Táp rớt ra, cộng với một sợi dây chuyền lam và một hạt nhân sói Bão Táp mà hắn cố gắng giữ lại thôi.
Đương nhiên, trong đó còn có hơn 2400 đồng vàng nữa. Đây là lần đầu tiên Tần Nhược cảm thấy cái thế giới này tốt đẹp vô cùng, trước mặt của mình lại thoáng đãng như thế...
Chậc chậc, có tiền trong tay là cảm giác tốt lên hẳn!
Dưới sự hưng phấn, Tần Nhược chầm chậm chạy tới một ngôi nhà nhỏ khắc họa đầy những đồ án xiên xẹo lung tung. Đây chính là nơi giám định duy nhất trong thị trấn Savis, nơi này đang có không ít người chơi xếp hàng trước mặt mấy ông lão mái tóc hoa râm để chờ được giám định trang bị.
Tốc độ của mấy NPC thợ giám định rất nhanh, chỉ liếc mắt nhìn qua là họ đã có thể phán đoán ra giá trị của món trang bị trước mặt rồi, đồng thời cũng biết bên trong túi của người nhờ giám định có phải có đủ tiền để chi trả hay không.
Giám định, cầm tiền, cả thảy quá trình này chỉ có một NPC xử lý thôi, vô cùng nhanh chóng.
Khi đến phiên Tần Nhược, ông lão thợ giám định liếc mắt nhìn từng món đồ lam trên quầy, nhíu nhíu mày, sau đó tiện tay quẳng cho mấy luồng ánh sáng màu lam qua, rồi nghểnh cái cằm lên ra vẻ khiêu khích, như đang nói ‘Ngon đưa ra nữa xem’ vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-thao-khong-su/115580/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.