Tuyên gia lâm vào thế yếu, các đại gia tộc còn lại cũng chẳng khá hơn là bao.
Lục gia phân nửa ma giả bị càn quét, chưa đầy một canh giờ, Cao cấp Ma giả của Lục gia đã phải lao lên trước yểm hộ cho đám người còn sống rút lui.
''Yêu tộc khốn kiếp, tại sao lần này, bọn chúng lại đông như vậy? Khác hoàn toàn so với tin tức gia tộc đã cung cấp cho chúng ta trước đó.''
''Cái gì sáu mươi, tám mươi cơ chứ? Cái này, rõ ràng là áp đảo, một bên đè đánh một bên mà!''
Lục Phương một mặt phẫn hận nhìn hàng loạt Yêu tộc hai mắt lấp lánh tinh quang đang truy sát bọn hắn ở phía sau.
''Thiếu gia cẩn thận, đừng nhìn vào mắt bọn chúng!'' Thanh âm thúc dục vang lên bên tai Lục Phương.
Chỉ là lời nói chưa rõ hết ý, Lục Phương hai mắt đã nhắm tịt lại kêu rên: ''Ư... mắt của ta!"
Cảm giác đầu đau như búa bổ rất nhanh truyền lại, đối phương tay vội đưa lên ôm trán miệng mắng to: ''Lũ yêu hồ chết tiệt này, bản thiếu gia ta phải lột da các ngươi ra!''
Mặc dù miệng nói thế nhưng dưới sự che chở của Cao cấp Ma giả, tộc nhân Lục gia rất nhanh rời khỏi nơi này!
Phía sau, hàng chục thân ảnh thon gọn mà uyển chuyển dừng chân lại đánh giá tình hình phía trước.
Trong mắt họ, khắp nơi đều là tuyết trắng và núi tuyết nhỏ, khí tức lạnh giá thì không ngừng nổi lên rít gào bên tai nhưng không hiểu sao, cảnh sắc trước mắt trong tâm họ lại có thứ gì đó khá là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-dai-luc/972210/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.