Ma Kha mắt nhìn thân ảnh mỉm cười không chút để ý thế sự ở phía trước, mặc dù hai bên khác tộc không chung một dòng máu đó, nhưng đáy lòng y lại không kìm nén được mà thúc dục hai tay đưa lên ôm thành quyền, kính cẩn khâm phục trong tâm mà trước kia chưa từng đối với một ai trong tộc: ''Tại hạ thua rồi!'' Đối phương lắc nhẹ đầu thốt ra.
Xà chúng nhân bên dưới thấy vậy, cảm xúc đã tĩnh lặng bao nhiêu năm trong người không hiểu sao đột nhiên dâng trào lên, ai cũng biến sắc vội gật đầu xuống che đi sự ngại ngùng mà họ tự cho là như vậy.
''Các ngươi làm như vậy, sao ta có thể xuống thẳng tay đây!'' Dạ Trần cười thầm trong lòng nhưng mặt vẫn tỉnh bơ nói ra: ''Hai ta vẫn còn một ván nữa, phân ra thắng thua thôi!''
Nói xong, Dạ Trần nhìn trời một lượt, cảm thấy thời gian đã trôi qua khá nhiều liền quay lại nói với Ma Kha: ''Mọi người cũng đã chờ đủ lâu rồi!''
''Dùng hết thực lực, ra tay đi... ta còn muốn chiêm ngưỡng phong thái của nữ vương xà tộc các người đây!'' Dạ Trần trở lên nghiêm nghị nói ra.
''Vút..!!'' Đối phương tay cũng đưa ra, vô cùng thẳng thừng ném cho thân ảnh trước mắt một chiếc cốc mới.
''BẶP!!" Ma Kha đưa tay ra tiếp nhận, ánh mắt y khác hoàn toàn với ban nãy... vô cùng nghiêm túc.
''Siết..!!'' Máu nóng trong người sục sôi, đối phương tay ra sức nắm chặt vật trong tay mà không kiềm chế được sự phấn khích, ngửa đầu cười to nói ra: ''Các hạ sẽ được như mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-dai-luc/972204/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.