''Ngươi biết dùng thứ này chứ?'' Trước khi ra tay, Dạ Trần hỏi lại một phen cho chắc chắn.
''Ha ha ha...!!" Ma Kha nghe thấy vậy liền cười to.
''Tại hạ từ nhỏ đã chơi với đám huynh đệ trong tộc, cũng xem như có chút thực lực trong đổ đấu!'' Ma Kha tỏ ra khiêm tốn đáp lại.
Tộc nhân ở sau lưng đối phương nghe thấy thế liền bất mãn nhỏ giọng thầm nói: ''Chút cái gì mà chút chứ. Lần nào đấu với thủ lĩnh người, chúng ta không phải là đều thua sạch cả!''
''ỪM..!!"
''Mới đêm hôm qua, ta vừa thua sạch trong tay đối phương đây!''
''Ta khác gì ngươi, đến binh khí cầm tay cũng chẳng còn!''
Rất nhiều xà nhân bất bình kêu lên.
Đối diện, Dạ Trần không khỏi kinh ngạc nhìn lại Ma Kha.
Từ thần sắc của đám xà nhân kia có thể thấy rõ, kẻ trước mắt thực lực không tồi!
Đánh giá đối phương một lượt, Dạ Trần khẽ nói: ''Chúng ta một trận định thắng thua đi. Người thua thì phải chấp nhận một yêu cầu của người thắng đưa ra mà không được oán trách!''
''Được!'' Ma Kha không chút đắn đo đáp lại.
Dạ Trần thì ngược lại, hắn hướng ánh mắt đến đám xà nhân bên dưới đang dõi mắt quan sát hai người bọn họ.
''Các hạ yên tâm. Bọn họ không có ý kiến gì đâu!'' Ma Kha thấy Dạ Trần vẫn còn do dự liền cười nói.
Để cho đối phương yên tâm.
''Soạt..!!'' Hắn quay người lại hét to hỏi ý kiến tộc nhân bên dưới: ''Các huynh đệ... phải không?''
''PHẢI!'' Xà chúng nhân đồng thanh một lời đáp lại.
Trận doanh xà tộc khí thế bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-dai-luc/972202/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.