''Hai người các ngươi định làm gì?'' Ma Kha tức giận nhưng nhiều hơn đó là kinh sợ đi ra dò hỏi.
Đối phương liếc mắt nhìn những sợi dây xích dài đang uốn éo thân ở cách đó không xa, tâm liền run rẩy không dám phát lực tử chiến phá vây.
Trước đó không lâu, bao nhiêu tộc nhân bị chúng siết nát thành thịt vụn thế nhưng vẫn còn nhớ như in trong đầu của hắn. Cái cảm giác, cảm nhận đó, hắn không muốn trải qua nữa!
Không chỉ hắn mà những xà nhân ở bên cạnh cũng có suy nghĩ giống như vậy.
Họ thà chết đột tử còn hơn là phải thấu hiểu nỗi đau da thịt bị ép chặt thành từng vòng tím tái, huyết tinh trong người thì bị dồn nén lại khiến cho gương mặt trở lên căng đét đỏ au, không khí thì dần mất đi, sự khó chịu dần lan tỏa khắp cơ thể, rồi không lâu sau đó.... mũi căn bản liền không thở nổi nữa, chỉ toàn những tiếng hô hấp dồn dập vang lên từ miệng to há lớn nhưng nó sẽ không vì chút khổ đó mà chịu ngừng lại, xương cốt sẽ rất nhanh được điểm tới thôi.
Khi khung xương không thể chịu nổi áp lực mang lại, rất nhanh... nó sẽ kêu rôm rốp bên khóe tai. Rồi đến da thịt mềm mại bong tróc ra từng đoạn, từ những vết trầy, làn da cuốn trên xích bạc, những tiếng xẹt xẹt cùng với sự nhức nhối, đau rát không ngừng khẽ vang, sẽ khiến cho tâm hồn người nhận được một trận run rẩy, đổi lại đó là những hàng nước mắt trực trào, nhưng đó là chưa đủ... nó phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-dai-luc/972200/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.