Mục Túc quay đầu nhìn Quang, đồng thời cũng thấy luôn cái cảnh hai con tinh tinh đang giao phối ở đằng sau.
“Quang, ngươi cái đồ cầm thú!”
Mục Túc tức giận hét lên. Cái tên Quang chết tiệt này thế nhưng lại đi học tư thế giao phối của tinh tinh, lại còn đem y ra làm thí nghiệm, lại nhìn chung quanh đâu đâu cũng có một đám con tinh tinh đực đứng nhìn chằm chằm. Mục Túc ngay cả muốn khóc cũng khóc không nổi.
Quang cùng đám tinh tinh hoang dại này học tập kỹ xảo sinh sống đã hơn mười ngày rồi. Tinh tinh di chuyển đến chỗ nào thì bọn họ cũng đến chỗ ấy. Đến mức đám tinh tinh cũng xem hai người như là thành viên của quần thể luôn rồi. Đột nhiên có một ngày, tiếng kèn săn thú gần nơi sinh sống của bầy tinh tinh vang lên.
Bầy tinh tinh lập tức rối loạn, từ bốn phía bay tới rất nhiều vũ mao kiếm.
Quang kéo Mục Túc vào trong một bụi cỏ, cảnh cáo y không được phép đi ra ngoài, bản thân thì bò lổm ngổm thăm thú tình hình.
Mục Túc mắt thấy một con tinh tinh cái có địa vị rất cao trong quần thể được Quang cứu từ trên cây xuống. Những con tinh tinh khác mới vừa rồi còn chạy tán loạn nhất thời dừng lại toàn bộ động tác, đưa ánh mắt chứa đầy kỳ vọng hướng về thủ lĩnh của mình.
Con tinh tinh thủ lĩnh kia chần chờ, đột nhiên lại bị một cây vũ mao kiếm sượt qua ngay cạnh chân nó khiến nó sợ tới mức chạy trốn.
Hai người trong bộ lại xuất hiện gần ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540365/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.