Buổi tối tỉnh lại, Mục Túc phát hiện mình đang ở trong một sơn động, mơ mơ màng màng nhìn về phía phát ra ánh lửa ngay cửa động, y liền nhìn thấy Quang đang chăm chú nướng món gì đó.
Từ từ di động thân thể, Mục Túc vừa định ngồi dậy đã cảm thấy toàn thân như muốn rời ra từng mảnh.
Vừa đau vừa nhức. Nhưng người không có cảm giác nhớp nháp, hình như là đã có người giúp y tắm rửa rồi.
“Bạn tình của ta nên cường tráng thêm chút.”
Mục Túc giận nha, cầm lấy tảng đá dính đầy bùn nằm trên mặt đất, dùng hết sức tàn ném thẳng tới cái tên kia. Quang không kịp đề phòng liền bị đá đập trúng đầu, phát hỏa: nổi giận bừng bừng.
“Ngươi làm cái gì? Ta vừa mới tắm rửa đó, nếu không phải thấy ngươi lúc giao phối bị ép khô rồi, ngươi có tin ta đánh ngươi không hả? Ta cho ngươi biết, chưa từng có người nào dám khiêu khích ta như thế.
Bởi vì ta có thể vặt đầu hắn xuống như vặt đầu một con gà.”
Mục Túc nhìn bộ dạng hung thần ác sát của hắn, sợ sệt nhích người dựa vào thạch động, tự mình co rúm người.
Quang cầm lấy một con gà vừa nướng chín, đưa đến trước mặt Mục Túc.
“Cho ngươi ăn trước đó. Ngươi thiếu chút nữa hại chúng ta không có bữa tối để ăn rồi, cũng may mà còn có nước, rửa bùn dính phía trên là có thể ăn.”
Mục Túc thấy hắn không động thủ, có vẻ do dự. Hắn sao lại có lòng tốt như vậy để cho mình ăn trước?
Lúc còn ở trong bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540348/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.