Cả một vùng đồng cỏ yên tĩnh hôm nay đã trở thành một bãi chiến trường tàn khốc, khói đen bốc lên tứ phía, các chủng động vật cuồng loạn mà chạy, âm thanh vó ngựa phi vũ cộp cộp cộp phát lên đinh đương.
Ngựa với đặc tính có thể nhìn với một góc cực rộng hơn nữa vô cùng chuẩn xác. Đó chính ưu điểm cũng là nhược điểm mà Minh Vũ lợi dụng để dồn bầy ngựa vào bẫy.
Vì bọn chúng có thể nhìn từ khoảng các xa, nên việc bố trí quân mai phụ dù dọa trở nên rất dễ dàng phạm vi phải nói là bao quát nhiều điểm trọng yếu, nhưng lại vô cùng hiệu qủa .
Cả hai rượt đuổi nhau quãng đường chừng 2 km. tốc độ phải nó là cực kỳ kịch liệt, ngựa không hổ là xe đua thời cổ đại, tốc độ của nó có thể lên đến 70 km. tốc độ hầu như muốn gấp đôi tốc độ của mấy con trâu trong tay Minh Vũ.
Tuy vậy tốc độ không phải là có thể giải quyết được tất cả. thử hỏi tại sao con người từ lúc hình thành ban đầu chỉ là một chủng loại yếu kém nhất, kẻ thù khắp nơi, mà giờ này con người chính là loài vật thống trị thế giời này. Tất cả chỉ gói gọn trong hai từ là “ Trí Khôn!”
Minh Vũ đã dày công bố trí, đâu đâu cũng có người của bộ lạc, đốt lửa, múa cờ, thậm chí là hò hét gào rú.
“ Vũ! có được không ?” Melly ngồi phía sau Minh Vũ có chút lo lắng hỏi.
Đến bây giờ nàng cũng không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thoi-dai/2138901/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.