Mọi người chăm chú nhìn trận hỗn loạn cách đó chừng 1km, không phải ngẩu nhiên mà nhóm người Minh Vũ dừng lại quan sát cái trận chiến kia, bọn họ đang nghĩ trưa, cũng như tránh cái nắng nóng của vùng đồng cỏ này.
Từ ngày thứ hai băng qua đồng cỏ, Minh Vũ đã thay đổi thời gian hoạt động của toàn bộ. mọi người sẽ di chuyển chủ yếu vào buổi sáng sớm vào ban chiều khi mặt trời dịu hẳn. hành trình sẽ kéo dài cho đến khi mịt tối và mọi người thấm mệt.
Khi di chuyển như thế, tuy sẽ rất lâu mới tới được mục đích, nhưng về sức khỏe, cũng như thể lực sẽ không bị tiêu hao quá nhiều.
Bọn dừng chan tại đây cũng được hai giờ rồi, mà lúc này cũng là thời điểm nắng gắt nhất trong ngày, khoảng 1 giờ trưa, chỉ cần nghĩ ngơi thêm hai giờ nữa mọi người sẽ tiếp tục hành trình.
ấy thế mà nhóm người Minh Vũ không hề biết bọn họ cũng đang bị bao vây bời một loại động vật ăn thịt khác.
Lúc này đã có không ít mấy con Linh Cẩu đã đánh hơi thấ mùi thịt bắt đầu lần mò tới đấy. bọn chúng ẩn nấp rất kỹ, dần dần bò bò trong những bụi cỏ lớn.
Mấy con Trâu lúc này dường như cảm giác được cái gì đó, bọn chúng không chịu đứng im gặm cỏ, mà bắ đầu rống lên những âm thanh điên cuồng, ánh mắt nhìn chòng chọc vào mấy bụi cỏ gần đó.
“ này! Này! Khát nước à!” mấy tộc nhân cho là mấy con trâu khác nước liền bước tới cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thoi-dai/2138884/chuong167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.