Minh Vũ cũng không hề hay biết chính sự cẩn thận cùng quyết đoán của mình đã giải quyết một mối nguy cơ cho bộ lạc.
Lúc này Minh Vũ đang chỉ huy những người còn lại xử lý chiến lợi phẩm. thứ đầu tiên được ưu tiên nhất là thịt. mấy cái xác chim được lôi ra tập trung ngoài bờ suối, đơn giản vì nơi này chính là nguồn nước có thể rửa sạch thịt trước khi sơ chế.
Từng con chim được lột da, rút lông, lấy nội tạng rồi sau đó rửa qua một lần bằng nước sạch. Tiếp theo đó là công việc của những tên thợ săn, bọn họ bắt đầy lóc thịt rồi hong trên bếp lửa, sơ chế bằng cách này sẽ giúp lưu trữ thịt một cách lâu nhất có thể trong lúc này.
Ngoài ra lông bọn chim này cũng là một thú vô cùng hữu ít không thể bỏ qua. Lông đám chim này khá to để làm mũi tên, thế nhưng chúng có một đặc tính chống thấm nước, nếu vận dụng tốt số lông này có thể đan lại làm áo choàng lông chim, dùng vào mùa đông khá tốt.
Móng vuốt chúng cũng là một loại vật liệu khá tốt đặc biệt thích hợp cho bộ lạc Đại Việt lúc này. Móng vuốc có độ cong hình lưỡi liềm sẵn có, cộng thêm vô cứng và sắc bén, vì thế có thể cải tạo làm lưỡi liềm. vật dụng này dùng rất tốt trong việc đào móc và cắt.
Xương cũng không thể bỏ đi, xương non có thể nấu canh tẩm bổ thân thể cung cấp các chất khoáng và canxi, giúp cải thiện thể chất cho tộc nhân đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thoi-dai/2138829/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.