Chương trước
Chương sau
Chiến đấu kết thúc, không có một âm thanh nào cả, không một tiếng hò hét, không một tiếng cuồng rống cho phe thắng, mà chỉ là những tiếng thờ hồng hộc.

Đám người bộ lạc Đá Lớn đã đành, nhưng những bộ lạc đứng quan sát cũng ngây ra như phỗng. chiến đấu kiểu thể này làn đầu tiên họ nhìn thấy, thứ vũ khí mà bộ lạc Đá Lớn dùng thật mạnh mẽ, giết người ngoài trăm bước. những tấm da kia không biết bên trong có cái gì, nhưng có thể ngăn cản đò tấn công của ném lao.

ở trên cây Saita ngây ngốc, hắn tận mắt nhìn thấy một thứ mà hắn chưa hề tưởng tượng ra, một loại vụ khí kiểu mới, Saita cố gắng ghi nhớ hình dáng của loại vũ khí kia.

Mà Uver từng mê say đắm Saita cũng chăm chú nhìn về một vị chiến binh đang cưỡi trên con quái thú sừng rễ cây kia. Một đòn vừa rôi của hắn thật kinh khủng, một dao đã chém làm đôi Lusu một trong những chiến binh mạnh mẽ.

Klu lúc này cũng không có ăn mừng chiến thắng, lòng hắn đang đau như cắt, bé yêu của hắn đã bị thương, cú hục mạnh vừa đồi đã làm cho chiếc sừng non mới mọc của nó gãy một đạon. Tuy bé cưng không có bị đau hay chảy máu, nhưng Klu lại khác, hắn không ngừng vuốt ve yêu thương con hươu kia.

Minh Vũ cũng không có ăn mừng chiến thắng mà ngay lập tức chạy đến kiểm tra thương thế của Orc. Tên này tuy da dày thịt béo, nhưng lúc này trên người hắn có ít nhất 7 8 vết thương, trong đó 3 vết thương là nặng nhất, một vết ngay bắp tay, một vết ngay đùi phải và một vết ngay hông.

Đặt biệt là vết thương ngay đùi, vết thương sau đến có thể nhìn thấy xương, máu tươi lúc này đã ướt đẫm người hắn.

“ mau! Đem hắn về lều!” Minh Vũ quát lớn.

Đồng thời hắn cũng dùng da thú trên người cột lên vết thương của Orc để cầm máu.

Mấy cái tên tân binh thợ săn sau chiến đấu cũng có không ít vết thương, nhưng đều khá là nhỏ, chỉ cần cầm máu chút ít sẽ nhanh chóng phục hồi.

Klu nghe tiếng hét của Minh Vũ cũng ngay lập tức vọt tới, hắn cùng Minh Vũ đở cái tên mập lên lưng bé yêu của hắn rồi nhanh chóng trở về lều trại.

Orc lúc này mất khá nhiều máu, khuôn mặt tái mét, Minh Vụ có một chút loạn, nhưng hắn vẫn cố gắn giữ bình tĩnh.

Chừng 5 phút sau Orc được đưa vào lều, nhanh chóng Minh xử lý vết thương. Đầu tiên là phải cầm máu trước, chất độc gây tê chính là một thứ hữu hiệu để cầm máu nhất đồng thời cũng giàm bớt đau đớn cho Orc.

Thế nhưng liều đậm đặc mà hắn mang theo sẽ không giúp ít gì mà còn có khả năng giết chết Orc nữa. tuy hắn rất gấp, nhưng một cái não lạnh của hắn không cho phé hắn làm như thế.

Ngay sau khi sơ cứu tạm thời cho Orc, hắn liền ra lệnh cho những người không bị thương đi nấu nước sôi. Đồng thời cũng phải đem luộc da thú đã cắt trước đó.

Minh Vũ trước khi đi tham gia cái lễ hội mùa xuân này, hắn đã phòng ngừa bất trắc là chuẩn bị một ít da thú cắt thành những tấm vải băng vết thương. Nhưng có điều hắn chưa có sử lý trước khi mang đến đây, nên bây giờ mới khử trùng.

Đồng thời nước sôi cũng là dung môi để pha loãng chất gây để sự dụng.

Trong thời gian chờ nước sôi, Minh Vũ chạy ra ngoài, mục tiêu của hắn là Melly, bộ lạc nàng có vải. hắn có thể trao đổi với nàng ta.

Khi Minh Vũ vừa chạy ra khỏi lều thì Melly cũng có mặt trước trại của hắn, ánh mắt mê ly đồng thời mang theo một sự tò mò.

“ Melly, ta muốn vải của các ngươi! Ta sẽ cho ngươi ăn cho đến khi lễ hội kết thúc!” Minh Vũ ngay lập tức đám phán.

Melly ngơ ngác chỉ ụm ờ ú ớ gì đó. sau đó lắp bắp nói “ ta muống giao phối với ngươi!”

“ phụt!”

Minh Vũ ngay lập tức đứng hính máu mũi trong phút chốc chảy ra. Không ai biết trong đầu hắn đang nghĩ gì nhưng xem ra cực kỳ đen tối.

“ tốt! chuyện đó để sau, nhưng ta cần vải!” Minh Vũ vừa lau máu mũi vừa nói, mặt hắn đỏ bừng.

“ Su lấy 5 tấm vải lại đây!” Melly quát lớn.

Su có một chút không cam tâm, theo nàng những tấm vải kia vô cùng tốt, ít nhất mỗi tấm có thể sử dụng được hai mùa. Vầy mà thủ lĩnh chỉ đối lấy vài bữa ăn không có đáng, thậm chí thủ lĩnh còn muốn giao phối với một tên nhóc con, lông còn chưa mọc đủ.

Chừng 5 phút sau, mấy tấm vải được mang tới, quả thật rất là thô ráp, không một chút mịm màng, đồng thời có một màu ố vàng, không một chút sạch sẽ.

Nhưng vậy là rất tốt rồi, Minh Vũ ngay sau khi tiếp nhật thì lấy một tấm trong số đó ra trực tiếp dùng dao cắt thành những mãnh nhỏ để phù hợp cho việc băng bó.Melly cùng Su rất ngạc nhiên với hành động thái quá của Minh Vũ, nhưng sau đó hắn lại bỏ vào trong nồi rồi dùng nước nóng trộn quan trộn lại giống như cách bọn họ nấu ăn. Melly không hiểu tại sao, nhưng vẫn quan sát tình huống.

Những tấm vải sau khi khử trùng bằng nước sôi thì được vắt khô, tranh thủ vẫn còn nóng ấm, Minh Vũ dùng để lau vết thương cho Orc, rồi lại dùng nước sôi pha loãng chất gây tê rồi mới dùng vải thấm vào thuốc rồi mới từ từ bôi trên vết thương, hành động của hắn cực kỳ tĩ mỹ.

Chừng 20 phút sau tất cả vết thương trên người Orc đều được xử lý tốt. các vết thương lớn đều được băng bó cẩn thận nhằm tránh tiếp tục chảy máu, còn những vết thương nhỏ thì chỉ bôi thuốc vào rồi để đó, như thế sẽ mau lành hơn.

Lúc này Minh Vũ mới thở phào một cách nhẹ nhỏm, nhưng hắn cũng không có nghĩ ngơi, hắn tiếp tục xử lý vết thương cho tộc nhân của mình.

Sau một trận chiến mà đối thủ của họ đông gấp 4 lần số quân của mình, tuy bọn họ chiến thắng, nhưng cũng rút ra được những bài học về cách đánh nhau giữa các bộ lạc. đồng thời nhóm tân binh cũng dày thêm một chút kinh nghiệm.

Ngoài Orc bị thương nặng, thì còn có 6 người khác bị thương, phải qua băng bó để chữa thương, số còn lại thì khác tốt, có thể thuận tiện hành động.

Sau khi xử lý tất cả vế thương cho mọi người Minh Vũ gọi Klu vào, nhiệm vụ của hắn lúc này là thu thập tất cả những gì mà hai bộ lạc Nanh và Lửa mang theo.

Minh Vũ thì cũng không có trông mong gì mấy thứ mà hai bộ lạc kia mang theo, thứ hắn quan tâm nhất là số người của bộ lạc Lửa mang đến để trao đổi. Minh Vũ quan niệm con người là nhân tố quan trọng nhất, chỉ cần có nguồn lực lao động, bộ lạc hắn sẽ ngày càng phát triển.

Lúc này bộ lạc Lửa đang cực độ hoang mang, thủ lĩnh của bọn họ, những thợ săn tốt nhất đều chết cả rồi, không một ai sống sót.

À không phải vẫn còn một tên, Iru vì có thân hình nhỏ bé và ốm yếu không có thích hợp chiến đấu nên được Osan để lại để trong coi mấy cái phụ nữ cùng đứa nhỏ này, vì thế hắn mới thoát được một mạng.

Lúc này Iru quả thật muốn chạy, nhưng hắn cảm thấy mình không có chạy nhanh bằng quái thú sừng rễ cây kia, nên đành phải đánh liều.

Khi nhìn thấy Klu cùng mấy tên thợ săn bộ lạc Đá Lớn bước tới, hay ngay lập tức dập đầu, lầm một cái nghi thức tế lễ đồng đằng. Mấy cái phụ nữ kia cũng như thế thế, bọn chúng múa đồ đằng để xin gia nhập bộ lạc Đá Lớn.

Klu cau mày, không phải à, bọn chúng là chiến lợi phẩm của bộ lạc, không phải như Núi Lớn. Klu lúc này không biết phải làm sao, nên trực tiếp cho người lùa những người này về trại của mình, đồng thời mang mấy tấm da gấu rách kia trở lại.

“ Exp, lúc bị thương mất nhiều máu, thức ăn tốt nhất để phục hồi đó là canh cá! Muối cũng không thể thiếu, nhưng đặc biệt là hạn chết thức ăn chứa nhiều dầu mỡ. đặt biệt là thịt chiên, thịt nướng!” Minh Vũ đang hướng dẫn cho Exp cách làm thức ăn chăm sóc cho mọi người.

Vì lúc này không có cá tươi, nên Minh Vũ phải tự thân làm một cái lợp cỡ nhỏ để bắt cá, hắn biết, mình làm như thế này sẽ tạo cơ hội cho bộ lạc khác bắt chước, nhưng tình thế lúc này không ổn cho lắm. chiến binh bộ lạc bị thương một nữa Orc trong thời gian ngắn không thể phục hồi được, nên hắn cần phải làm mọi cách để coh mọi người phục hồi một cách nhanh nhất.

Từ sáng chưa có ăn gì, một mực rêu rao cũng như khiêu khích đám người Melly, trong bụng mọi người vẫn chưa có gì, nên lúc này bụng đã đói cồn cào, Minh Vũ cũng như thế, trong lúc chờ đợi có thức ăn nóng, mọi người đành phải gặm đỡ thịt khô cho qua bữa mà chờ đợi bắt cá thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.