Edit: DLinh – Beta: Chi
*****
Người đâu?
À mà đúng ra nên nói là: khủng long đâu?
Hang ở trước kia giống đực dựng vẫn còn nguyên vị trí, có điều kể cả những giống cái bị nhốt lại trong hang hay giống đực chịu trách nhiệm trông coi bên ngoài, toàn bộ đều chẳng thấy đâu!
Tâm trạng Mạnh Cửu Chiêu trở nên căng thẳng: có thể nào trong lúc bọn cậu rời đi, các giống cái rốt cuộc đã chạy thoát ra được? Giá trị vũ lực của giống cái cao như thế, bầy giống đực tại hiện trường sẽ không bị bọn chúng rắc rắc xử lí chứ?
Không! Không đúng! Hang ở được xây hết sức hoàn hảo, cho nên phỏng đoán này hoàn toàn không đúng ——
Não bộ bỗng nhiên trở thành một đống hỗn độn, Mạnh Cửu Chiêu cố gắng tự nhủ chính mình phải tỉnh táo trở lại, vỗ vỗ mặt mình, cậu chạy thật nhanh về phía hang.
Hang gần nhất cũng cách chỗ cậu tới một trăm mét, Mạnh Cửu Chiêu nhớ đó là hang của Tiểu Hoa và Alan, hang của Alan được xây không ổn lắm, đã vỡ vụn từ trước khi giống cái tới, ngay lúc nó đang cuống cuồng lo lắng, Tiểu Hoa đã mở lòng đồng ý chứa chấp nó. Để cảm ơn Tiểu Hoa, Alan cũng đem tặng đống đá của mình cho Tiểu Hoa, vì thế hang của bọn chúng trở nên to hơn chút xíu so với mọi người, cực kì dễ nhận biết.
Tốc độ chạy của Mạnh Cửu Chiêu hôm nay rất nhanh, chẳng bao lâu cậu đã tới giữa đống hang.
“Cục Cưng ~” Vừa mới tới gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-tai-lai/2082547/quyen-4-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.