Edit: DLinh
Beta: Mimi
*****
Không hiểu tự dưng xuất hiện ở đâu ra một đứa trẻ trên đường đi của mình, bọn người Hắc Á lại không đói bụng, nên cơ bản việc có ăn hay không cũng chẳng là vấn đề, nhưng cảm giác bị người khác ngăn cản lại vô cùng khó chịu. Vốn chỉ là con mồi có cũng được không cũng chẳng sao, lập tức biến thành thứ bắt buộc phải cướp lấy!
Bọn chúng tức giận đùng đùng đuổi theo ——
Sau khi được Louis quăng lên trên lưng, Mạnh Cửu Chiêu nhanh chóng ngồi dậy điều chỉnh vị trí của mình, bầy linh cẩu truy đuổi đằng sau thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, cậu chỉ dám ngoái lại một chốc rồi quay đầu ôm chặt lấy cổ của Louis.
“Louis! Chạy nhanh đi! Chạy về hướng bộ lạc ấy!” Mạnh Cửu Chiêu thì thầm bên tai Louis. Cậu cố gắng phân biệt hướng đi về phía bộ tộc, lòng đầy lo lắng, tuy nhiên, xung quanh toàn là cây cối um tùm khiến cậu hoàn toàn mất phương hướng. Cuối cùng, cậu chỉ còn mỗi cách nguyện cầu mong sao Louis có thể nhận ra đường về.
Tốc độ chạy trốn của Louis vốn rất nhanh, nhưng thực sự chẳng thấm vào đâu so với bầy linh cẩu to lớn. Những con linh cẩu thời nguyên thủy này có hình thể cũng như sức chịu đựng tốt hơn rất nhiều so với đám con cháu hậu duệ thời hiện đại. Bọn chúng truy đuổi không ngừng, có nhiều khi đột nhiên tăng tốc về phía trước rồi đớp mạnh, mấy lần xém chút nữa đã cắn được cái đuôi của Louis, may thay có Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-tai-lai/2082471/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.