Edit: Ôn Khách Hành
Beta: Ame
*****
Nhìn thấy Louis, nhóm mấy người Bora vô cùng cảm động.
‘Gầm______” Louis, cậy cố ý đến cứu chúng tớ sao? Thật cảm động!
“Chiếp chiếp!” Tớ tới bắt sơn dương, nói đi, sơn dương ở đâu vậy?
Nước mắt cảm động của hai giống cái nhỏ tuổi lập tức rút ngược về.
Giống đực quả nhiên là loại sinh vật không đáng tin cậy.
Louis dễ dàng nhảy vào trong hàng rào, dưới cái nhìn chăm chú của Bora và Jina, thần bí đưa miệng lại nhẹ nhàng gảy gảy vài nhát. Dây trói dùng để trói hai người đã lâu, vốn càng dẫy dụa càng co chặt lại hiện tại cư nhiên lại buông lỏng ra.
Hai con non giống cái kích động cọ cọ đầu nhau.
“Sơn dương bị người ta cướp mất rồi…” Jina có chút ủ rũ nói.
Dưới cái nhìn của nhóm con non bộ lạc Awash, chuyện vừa rồi chỉ là một buổi săn bắt bình thường, rồi cũng sẽ bắt được một con sơn dương giống mọi ngày, nếu không có gì bất ngờ còn có thể săn được tới tận hai con. Câu nói xa xăm của thầy Wieser cùng với những điển cố mấy cô nhóc từng được nghe qua, hôm nay đã thực sự xảy ra. Săn bắt là một công việc nguy hiểm, luôn có một đám người đáng ghét thích đi cướp đoạt thành quả lao động của người khác. Cái tên cướp con mồi của mấy cô nhóc là bất thình lình xuất hiện.
Louis còn đang tìm sơn dương khắp nơi, thật không may là Halu đã sớm đưa đám sơn dương qua nhà hàng xóm, đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-tai-lai/2082440/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.