Dùng vẻ mặt say mê ghi chép xong xuôi tư liệu của Black và White, Tooth ngâm nga vài điệu hát dân gian, lại cười tủm tỉm mà nhìn về phía Mạnh Cửu Chiêu đang được Black ôm trong ngực.
“Đứa bé này là em của các cậu sao? Bộ dạng thật đáng yêu! Tôi chưa từng gặp đứa trẻ nào đáng yêu như vậy cả!” Nếu là anh em của mỹ nhân, vậy thì lớn lên nhất định cũng sẽ là mỹ nhân.
“Là con tôi sinh đó! Con tôi đáng yêu nhất đúng không?” Bà xã bị người ta nhòm ngó cả nửa ngày, White cực kỳ không vui, nhanh chóng dịch chuyển lại đây chống mạnh hai tay lên mặt bàn, nguy hiểm nhìn thẳng vào Tooth.
“Σ( ° △ °|||)︴” Còn chưa kịp đau khổ vì mỹ nhân đã sinh con, một giọt mồ hôi lạnh tức khắc chảy dài sau gáy Tooth. Được người đẹp nhìn trực diện vào mặt như thế, tại sao hắn lại cảm thấy mình suýt nữa tè ra quần nhỉ.
“Đương… đương nhiên là đáng yêu nhất rồi.” Tooth rụt rụt bả vai, thật cẩn thận kẹp chặt hai chân, lộ ra một nụ cười chẳng khác nào đang khóc. Sau cùng hắn cầm bút lên một lần nữa.
“Vậy, đứa… đứa bé tên là gì?”
“Mạnh...” / “Cục Cưng!”
Mạnh Cửu Chiêu và Black lên tiếng cùng một lúc, nhưng mà tiếng của người trước quá nhỏ cho nên trực tiếp bị phớt lờ.
Mạnh Cửu Chiêu buồn bực trề môi mếu máo. Trong mắt cậu, cái tên ‘Cục Cưng’ này so với ‘Ki Ki’ và ‘Miu Miu’(*) thì chẳng khá hơn chút nào cả. Nhưng mà tình thế không cho phép nên cậu đành phải nhẫn nhịn thôi.
(*) Ki Ki: là một cái tên phổ biến dùng để đặt cho chó; còn ‘Miumiu’ là cái tên phổ biến để gọi mèo; túm lại là 1 cái tên vô cùng tạm bợ, chả có ý nghĩa to tát gì
White chớp đôi mắt to tròn nghiêm túc nhìn hình ảnh minh họa mà Tooth vẽ cho Mạnh Cửu Chiêu, chờ khi người nọ vẽ xong hắn còn cầm lên quan sát cho thật kỹ.
“Anh vẽ được lắm, giống con tôi như đúc vậy!”
(Mạnh Cửu Chiêu: một cái vòng tròn lớn bên trên có ba vòng tròn nhỏ, ba thấy giống con như đúc ở chỗ nào? ==|||)
Đăng ký cho Mạnh Cửu Chiêu xong, Tooth nhấc chân định bụng rời đi, hiện tại hắn đặc biệt đặc biệt tưởng nhớ nhà cầu.
“Ớ? Anh còn chưa đăng ký xong hết mà? Đây là ba ba tôi, đây là anh trai tôi, còn có em họ và dì ba của tôi nữa, anh không cho bọn họ đăng ký sao?” Thấy người ghi chép có ý tiễn khách, Ames vội vàng giơ mấy con thỏ béo trong tay lên.
“À, mấy con thỏ đó không phải là người, không cần đăng ký...” Tooth thờ ơ, khoát khoát tay nói.
“Sao có thể như vậy? Con tôi cũng không thể đăng ký à?” Tuy White không rõ đăng ký là cái gì, nhưng Ames đã từng nói, chỉ có đăng ký mới đựơc thừa nhận là thành viên của bộ lạc, những con ‘gà’ trong lồng sắt kia bởi vì không được đăng ký, cho nên bị coi là thực phẩm.
Nhất định phải đăng ký!
Black sa sầm nét mặt, White lập tức dùng hai tay ôm lấy Louis để mạnh xuống cái bàn trước mặt Tooth.
Tooth chỉ đành khuất phục. ( TOT)
Vì thế, cuối cùng không chỉ một đám thỏ béo có giấy căn cước, mà cả Louis cũng được Tooth vẽ chân dung. Hình ảnh minh họa của một nhà bốn người chụm lại cùng một chỗ, xét về mức độ tương đồng... đích thực là rất rất cao.
Dưới hành vi vừa đấm vừa xoa của White, Tooth run run rẩy rẩy lấy ra một phiến đá để vẽ tranh gia đình cho cả nhà bọn họ, bức tranh này được Black trân trọng đặt vào trong bao hành trang chuyên đựng bảo bối của mình.
*****
Đăng ký xong xuôi, Fendi mang bọn họ rời khỏi phòng của người ghi chép. Hắn vừa đi vừa giới thiệu tình hình đại khái trong bộ lạc cho bọn Black nghe.
Black cẩn thận đánh giá địa phương xa lạ này: nơi đây hoàn toàn khác biệt với chỗ tụ họp để giao phối của bộ tộc mình ngày trước, nhìn qua... biết nói như thế nhỉ? Hình như dân cư ở đây đặc biệt dễ sống chung, dọc đường Black đã trông thấy rất nhiều người đi ngang qua lên tiếng chào hỏi Fendi. Đó là một chuyện cực kỳ đáng ngạc nhiên đối với Black và White: trên cơ bản Kantus là chủng tộc độc lai độc vãng, ở vùng đất tụ tập mùa sinh sản, gần như không hề nghe thấy mọi người nói chuyện với nhau, tất cả âm thanh vang lên đều là tiếng bão tuyết cùng gió lốc. Tiếng động khiến cho người ta phấn chấn duy nhất chính là tiếng líu ríu của đám trẻ mới sinh và tiếng nứt vỡ của vỏ trứng. Không thể không nói, những tiếng ‘chiêm chiếp’ mà đám con non phát ra đích thực là thanh âm tuyệt vời nhất ở nơi tụ họp.
Chỗ này, có thể bắt gặp dấu vết hoang tàn sau động đất ở khắp mọi nơi, mọi người đang xây lại hang ổ của mình. Cũng tương tự như phương thức xây tổ của Kantus, người ở đây bắt đầu công việc bằng cách đào một cái động sâu, có điều, động mà bọn họ đào lại rộng hơn so với của Kantus nhiều lắm. Black cảm thấy hơi kỳ cục, hắn giật giật môi thế nhưng cuối cùng cũng không hỏi thẳng ra.
Ngay lúc phần lớn hang ổ của mọi người còn đang trong giai đoạn thi công thì phía xa lộ ra một nóc nhà cao cao nhìn qua cực kỳ bắt mắt.
“Kia… là cái gì?” Black chỉ vào đống rơm dạ chót vót ở đằng xa mà hỏi một câu như thế.
“Đó chính là cái ổ tuyệt vời nhất!” Fendi gãi gãi đầu, “Tôi đoán nhất định là hang ổ của Sita, cho tới bây giờ sào huyệt của cô ấy vẫn luôn thuộc loại kiên cố vô cùng, trải qua trận động đất lần này cũng chỉ bị rớt mất cái nóc mà thôi, dựa vào bản lĩnh của cô ấy, đương nhiên sửa lại chẳng mấy hồi.”
Black và Ames tràn đầy cảm khái mà nhìn những cái ổ ở đây. Trong con mắt của bọn họ, hang ổ xinh đẹp bậc nhất cũng chỉ đến mức này!
Chủ nhân hang ổ đang không ngừng đem những khúc cây mà mình dùng hết khả năng kiếm được chất bên ngoài cái ổ của mình. Bọn họ cố định chúng thành hình chóp nhọn, sau đó đắp một lớp tuyết thật dày lên trên, chờ gió thổi qua trong chốc lát sẽ đông cứng lại thành một hang động.
Nhìn đám người đang bận rộn xung quanh, Black cảm thán, “Người có thể dựng được những cái tổ như thế này, chắc chắn rất được giống cái hoan nghênh.”
Trong thế giới của Kantus, giống đực được hoan nghênh nhất không phải là người cao lớn nhất hay cường tráng nhất, mà chính là người có khả năng xây tổ tốt nhất. Bởi vì chỉ có những giống đực có cái tổ hoàn mỹ mới có khả năng cung cấp điều kiện tốt nhất cho việc ấp trứng và chăm sóc con non.
“Hả? Cậu là nói Sita ấy à?” Fendi nhìn đám người đang sửa sang phòng ốc ngoài kia, sau đó suỵt một cái rồi nhỏ giọng nói, “Lời này không thể để Sita nghe thấy được đâu.”
Sita, thú nhân tộc voi ma mút, bề ngoài cao lớn dũng mãnh, tính cách dũng cảm kiên cường, thân hình vạm vỡ, diện mạo cực kỳ đẹp trai.
Điều duy nhất không thể gộp vào làm một với những tính từ kể trên đó là: Sita là giống cái.
—
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tiếp tục vở kích nhỏ của độc giả sama:
Thi *cười ngất*: phụt ha ha ha, Kantus non lại giống hệt gà, nếu đám Kantus kia hứng lên đi trộm một đống trứng gà về ấp nở thì…
GF *lo lắng lo lắng*: Kantus nhà chúng ta không thể lớn (bởi vì căn bản là gà),bơm lên sao? Xin hãy xử lý đuyyyyy.
Tác giả: Moah ha ha ha ha
Tôi nhận ra các người đều rất có tài đó! Phải khen ngợi một phen mới được!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]