Chương trước
Chương sau
Edit: Mimi – Beta: Mimi

*****

Trong khoảng thời gian kế tiếp, chỉ cần Black và White chuyển dời tầm mắt đi nơi khác, đám người cao lớn này sẽ từ đủ mọi góc độ mà liếc trộm về đây. Điều đó khiến cho Black và White bất an không gì sánh được.

“Vì sao bọn họ cứ luôn lườm chúng ta vậy?” Vốn nhạy cảm với ánh mắt khác thường của người ngoài, White đã hơi hơi không chịu nổi.

“Nhịn đi nào – có thể bọn họ hoài nghi thân phận của chúng ta.” Black thận trọng trời sinh vươn tay đè bả vai của White xuống, nhét Cục Cưng không lông vào trong ngực hắn, ý đồ để hắn tỉnh táo hơn.

Black đã cảm thấy có gì đó là lạ.

Đối phương không phải bất cứ một loại sinh vật nào từng tồn tại trong trí nhớ của hắn.

Nhóm người cao lớn hay đỏ mặt nọ sôi nổi biến lại nguyên hình, duỗi dài thân thể đi tới đi lui trước mặt Black và White, ra sức phô bày toàn diện hình thể của mình.

“Bọn họ đang khiêu khích sao…” White nhíu mày tạo thành một khe núi nhỏ giữa trán.

“Không, không phải…” Ames trợn mắt há miệng nhìn bộ dáng ‘ngoan ngoãn’ của đám thú dữ kia, nói, “Hình như… bọn họ muốn hỏi anh thích ngồi ở trên lưng ai để trở về.”

Black càng cảm thấy khó hiểu: hắn chưa bao giờ nghĩ lại có người tự nhiên đồng ý cho người khác cưỡi lên lưng mình! Từ xưa đến nay lưng của Kantus chỉ dành cho con non. Ngoài ra còn một trường hợp khác nữa chính là, vào mùa sinh sản giống cái bị giống đực khống chế sẽ tâm không cam tình không nguyện gập lưng để cho giống đực cưỡi lên…

Từ từ — sinh sản?

Trong đầu Black bỗng nhiên lóe sáng.

Hắn đảo mắt nhìn qua White đang lúc ẩn lúc hiện giữa một đám quái vật lắm lông, bỗng nhiên đùng đùng nổi giận, giây tiếp theo, Black giơ cái bao lớn chứa đầy ‘di vật’ của ba ba lên rồi hung hăng nện xuống đầu White một cái!

“Em yêu, làm sao vậy?” White khó hiểu nhìn về phía bạn đời của mình, đối với một Kantus da dày thịt béo mà nói, cú đánh có vẻ như nghiêm trọng vừa rồi thực ra không đau không ngứa một chút nào mà còn chẳng khác gì so với vuốt ve cả.

“Hừ!” Phì phì mấy hơi qua lỗi mũi, Black tức giận nghiêng đầu quay đi.

Theo như hiểu biết từ trải nghiệm ít ỏi của hắn, không thiếu những chủng tộc giống cái thừa giống đực thiếu. Chuyện một đám con cái vì tranh giành quyền giao phối với con đực mà hùng hổ đánh nhau không phải hắn chưa từng thấy qua, tình hình trước mặt xem ra cũng tương tự với loại hoàn cảnh dữ dội đó, nhỉ? Đám giống cái (mù) này nhất định coi trọng tên White ngu ngốc kia rồi!

Cái thằng cha trêu hoa ghẹo nguyệt chết tiệt!

Black lại nện White một cái nữa.

Nghe được âm thanh ầm ĩ liên tiếp vang lên, Ames khiếp sợ mà cảm thấy đau thay cho White một chút. Kết hợp phỏng đoán hai người bọn hắn đang dắt tay nhau bỏ trốn cùng với hành động của Black lúc này, lại thêm thêm đầu óc vận hành theo lối quỷ dị của bản thân, nó liền cho ra kết luận — có lẽ là… Black… đang ghen nhỉ?

Ames, đó – là – chân – tướng.

“Thật ra, tôi nghĩ bọn họ chỉ muốn cõng chúng ta về thôi, đơn giản là bảo chúng ta lựa chọn một chút xem muốn ngồi trên lưng ai ấy mà…” Ames nhỏ giọng giải thích, “Bộ lạc cách nơi này cực xa, bọn họ chạy sẽ tương đối nhanh hơn…”

Làm rõ rằng không phải đám quái vật tới trợ giúp kia muốn ooxx với ông xã mình, rốt cuộc Black yên tĩnh lại.

Hắn mang theo thái độ thận trọng và tỉ mỉ nhìn một đám quái vật lông rậm trước mắt, chọn đến chọn đi, rất nhanh chọn được một ‘người’ – ngài voi ma mút.

Nguyên nhân không có gì khác chính là, voi ma mút có thân hình lớn nhất.

Kẻ được lựa chọn làm thú cưỡi — Holstein của tộc voi ma mút vui vẻ như muốn phát điên.

Hôm nay, hắn gặp được hai người đẹp nhất trong số tất cả những người mà hắn đã từng nhìn thấy kể từ lúc sinh ra đến tận bây giờ! Nhưng mà mỹ nhân coi trọng hắn lại không chỉ có một, ngay tại thời điểm mọi người đồng loạt biến lại nguyên hình để tranh giành phúc lợi cõng mỹ nhân về bộ lạc thì người ta l ại chọn hắn! Không chỉ một người, cả hai người đẹp đều chọn mình! Giữa rất nhiều chiến sĩ mạnh mẽ và cường hãn như thế, bọn họ lại chỉ chọn một mình mình thôi!

Dưới ánh nhìn chăm chú và hâm mộ của đồng bọn, Holstein hạnh phúc nằm rạp xuống, hắn cố gắng đè thấp thân mình, để hai mỹ nhân dáng người mảnh khảnh có thể dễ dàng trèo lên (ba hành khách khác: Ames không bắt mắt cùng với đám con ghẻ là Mạnh Cửu Chiêu và Louis bị hắn tự động phớt lờ). Sau đó, hắn nhìn mỹ nhân nhấc cẳng chân trắng nõn thon dài nhẹ nhàng bước lên lưng mình.

Khoảng khắc cận kề da thị với người đẹp mà Holstein chờ mong cuối cùng cũng đến!

Một giây mà hạnh phúc ụp xuống kia…

Toàn thân Holstein trùng thêm ba cm.

Hạnh phúc, quá nặng – đây là cảm tưởng duy nhất trong đầu hắn.

Phổ cập thường thức khoa học: tại thế giới này, tuy thú nhân có thể biến thành người, song, thể trọng lại không thay đổi, nói cách khác —

Hiện tại ở trên mình ngài voi ma mút đáng thương này, là hai Kantus non trẻ béo ú ở hình dạng con người.

Vấn đề trên…

Mặc niệm cho Holstein –
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.