*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Mimi – Beta: Mimi 
***** 
Ames cảm thấy nhất định là mình đã chết, nó không nên làm trái lời anh trai, chạy đến nơi xa như vậy để kiếm ăn. Nhưng mà gần đây ba ba sinh bệnh, không ăn được thịt, mà năm nay thời tiết rất lạnh, cỏ crunch ở khu vực xung quanh bộ lạc đã sớm bị ngắt hết rồi, vì biết vùng này có nhiều loại cỏ ấy, cho nên nó mới lén lút chạy ra. 
Suốt một đường đi tìm cỏ crunch, bất tri bất giác Ames đã đi đến một nơi ngày thường hắn chưa bao giờ đặt chân tới. 
Thiếu niên trẻ tuổi bao giờ cũng lớn gan, khi phát hiện mình đã đi vào khu vực không nên đến, việc đầu tiên Ames làm không phải là nhanh chóng trở về, mà là tò mò nhìn ngó xung quanh. Nghe nói nơi này có một vách đá, đối diện vách đá là một vùng đất quanh năm phủ đầy sương trắng, mà trên vùng đất ngập sương ấy có quái vật đáng sợ vô cùng, bọn chúng thường xuyên rống lên những tiếng cực kỳ khủng khiếp. Bởi vì có vách núi cheo leo ngăn trở, cho nên đám quái vật kia mới không thể mò sang tấn công bọn họ dược. 
(*) Vách đá thực chất rất đơn giản là 1 bức vách thẳng đứng bằng đá thôi, nhưng để dễ hình dung thì mọi người có thể tham khảo cái hình này: 
Ames đi tới bờ rìa vách đá, phía đối diện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-tai-lai/2082350/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.