🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Gia Linh – Beta: Mimi
*****
White và Black cùng đem con mồi trở về.
Đó là một con Triceratops có thân hình lớn gấp ba lần nguyên hình của White. Loài động vật này vốn không phải là con mồi mà bọn hắn có khả năng săn được, thế nhưng trong lúc tình cờ, bọn hắn bắt gặp hai con Triceratops đánh nhau để tranh giành một con Triceratops khác, không ngờ bởi vì đánh quá dữ mà giết chết luôn đối tượng bị tranh giành. Vì thế White và Black mới tìm thời cơ mang xác nó bay đi.
(*) Triceratops: nó đây (hình)

“Triceratops cái đã bắt đầu đánh nhau để tranh giành Triceratops đực rồi.” Sau khi đến nơi, Black vừa thở hổn hển vừa cảm thán.
“Em yêu, anh cũng sẵn lòng vì em mà đánh nhau với một con cái khác!” White lập tức thể hiện tấm lòng son sắc của mình.
“Câm miệng!” Black lườm hắn một cái, sau đó hơi hơi phát sầu, nói, “Con mồi ở quanh đây càng ngày càng ít… Tính cả hai con Triceratops vừa rồi thì cũng chẳng còn dư được bao nhiêu.”
“Hầu hết động vật ở vùng này đều đã vào bụng chúng ta, ầy, nếu lúc nãy bị chết là một con cái thì tốt rồi, như vậy dù sao cũng còn lại một cái một đực, có thể sinh thêm nhiều con non hơn ——” White vừa nói, vừa dùng răng nhọn xé nát phần da bụng tương đối mềm mại của Triceratops, lấy toàn bộ thịt từ bên trong phân nhỏ đưa cho Black. Black cầm cối đá lên bắt đầu giã thịt (cái cối đá này là do papa hắn để lại).
White dùng sức giũ hết băng trên người, sau khi xác định không còn tuyết đọng mới dám tới gần một cái túi da thú ở trong góc ổ, dùng miệng kéo mảnh da phủ phía trên ra, nhìn vào bên trong, chỉ thấy hai đứa nhóc nhà mình đang ôm nhau ngủ thật ngon lành.
“Cục Cưng, Louis, papa săn được thịt ngon cho các con ăn này ~” White vui vẻ chọc chọc cơ thể nhỏ bé mà béo tròn của đám con non. Có thể mang về đầy đủ thức ăn cho con cái, chính là niềm tự hào của riêng giống đực.
“Chiêm chiếp ~~” Louis bị gọi dậy, tràn đầy cảnh giác mà mổ cho người vừa đến một cái, sau khi nhìn rõ là White, mới kêu lên hai tiếng, rồi mang theo Mạnh Cửu Chiêu còn đang ôm chặt cổ nó nhảy tới bên cạnh Black đòi ăn.
“Louis ăn rất tốt.” Nhìn Louis nhanh chóng ngậm một miếng thịt đi rồi bắt đầu ăn, Black gỡ Mạnh Cửu Chiêu còn bám trên cổ nó ra, đặt xuống dưới. “Ầy, sắp hai năm rồi, vì sao lông vẫn còn chưa mọc?”
“Không phải hoàn toàn không mọc, em xem, lông trên đỉnh đầu Cục Cưng đã rất dài rồi.”
“Cũng đúng.” Sờ sờ nhúm lông —— tóc —— dài dài trên đỉnh đầu Mạnh Cửu Chiêu, Black gật gù, “Lại đây Cục Cưng, ăn trái cây đi nào.”
Mạnh Cửu Chiêu vẫn đang nằm mộng, trong giấc mơ, cậu đang do dự nên ăn thịt bò bít tết hay thịt lợn chiên. Bỗng chốc, cậu cảm thấy có cái gì đó chạm đến miệng mình, vì thế liền cắn một miếng. Ngay sau đó, một dòng nước có vị ngọt vô cùng quen thuộc chảy vào trong miệng, khiến cậu bị sặc mà tỉnh dậy.
Chỉ thấy Black đang mở to đôi mắt từ ái nhìn mình, lại thêm tên ngốc lắm lông đầu bù tóc rối ở bên cạnh, Mạnh Cửu Chiêu lập tức quay về hiện thực.
Hiện thực chính là trái cây bật tận, thỉnh thoảng còn có thể có thêm một chút thịt tươi băm.
Cho dù không muốn, Mạnh Cửu Chiêu vẫn ép bản thân ăn hết mấy thứ ấy. Cậu biết thực phẩm kiếm được rất không dễ dàng, trước đó, Black và White đã không săn được cái gì trong suốt một tuần. Tại vùng đất mà ngay cả không khí cũng bị đông lạnh như thế này, trái cây có thể tìm thấy cũng không nhiều lắm, đã thế bọn hắn còn nhường thức ăn kiếm được cho mình và Louis, vì thế hai con gà béo ú ban đầu giờ đã gầy đi rất nhiều. Gần đây Black và White đều có triệu chứng rụng lông, Mạnh Cửu Chiêu hiểu việc này rất là nguy hiểm, trong cái lạnh đến cùng cực của hiện tại, nếu thiếu đi lớp lông dày bảo vệ, rất có thể hai người sẽ bị chết cóng.
Mạnh Cửu Chiêu vừa ăn vừa nhìn ba con gà lớn – nhỏ đang gặm thịt tươi như hổ đói ở ngay bên cạnh.
Cậu nhận ra Louis lại béo hơn rồi.
Một con Triceratops trưởng thành, bọn họ chỉ ăn một phần ba, phần còn lại được White ủ vào trong tuyết để giữ lạnh. Nếu làm như vậy thì cho dù trong tuần kế tiếp không săn được gì, cả nhà cũng không chết đói.
Cơm nước xong xuôi, White và Black giúp Louis rửa lông. Sau khi ‘tắm’ cho nó xong, hai người lại làm sạch giúp nhau, thông qua việc tẩy rửa này để loại bỏ hết những mảnh băng ghim lại trên lông, như vậy mới có thể tránh thương tổn mà giá lạnh mang đến. Hiện tại bọn hắn không biến thành người, bởi vì nguyên hình có thể giúp bản thân và con non giữ ấm tốt hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.