Động Khư doanh tọa lạc trên di chỉ của Ức Tông, chiếm địa bàn phương viên mấy trăm dặm, như một tiểu thiên địa độc lập.
Nơi này xưa kia gọi là “Tiên Hà Tông”, trăm năm trước, hủy diệt trong một trận chú họa. Toàn bộ tông môn, trên dưới trong một đêm, đều bị trúng chú, giống như cỏ cây khô héo, hóa thành từng cỗ khô thi.
Ngay cả đệ tử không ở trong tông môn, cho dù xa tận sinh cảnh khác, cũng không ngoại lệ.
Không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tóm lại, khu vực xung quanh Tiên Hà Tông đã trở thành cấm khu chú ngữ của Xích Minh giới cảnh, không có tu giả nào dám lại gần. Trận chú họa trăm năm trước, cho đến nay vẫn lưu truyền trong sinh cảnh, nhắc đến là sắc biến, đáng sợ kinh người.
Tiễn Linh quân phụ trách điều tra trận chú họa này, dường như đã tra ra kết quả, nhưng không công bố, chỉ có Tiễn tôn và Phó Tiễn tôn biết rõ chân tướng.
Hai người trên đường đá gấp gáp lướt đi, xuyên qua từng hồ nước cổ lâm, không dám bay vút lên trời, sợ chạm phải trận pháp vô hình.
“Diệm Tuyệt sơn kề cận Vong Giả U Cảnh, nằm ở cực nam Động Khư doanh, cách võ tràng nguyên dã phía trước hai trăm dặm. Nghe nói, tử giả của Tiên Hà Tông, đều chôn cất trong ngọn núi này.” Thái Sử Vũ nói.
“Sao có thể? Thi thể bị trúng chú, nhất định sẽ đem đốt sạch mới phải.”
Theo thế núi Diệm Tuyệt sơn mà leo lên, Lý Duy Nhất cảm giác càng lúc càng nóng bức, bèn hiếu kỳ hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195590/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.