Bạch Cốt thuyền hạm dài hơn ba mươi trượng, trên cánh buồm sắt tơ lớn như bạch vân, treo lá hội kỳ màu xanh biếc ghi bốn chữ “Thiên Lý Sơn”, theo thuyền hạm gấp tốc áp sát mặt đất mà tiến, đón gió tung bay.
Một con Thệ Linh hồn thú ba đầu, dài hơn hai mươi trượng, hình tựa sư loại lang, kéo dẫn phía trước, bốn vó không tiếng động, chỉ có tiếng gió gào khi thuyền hạm phá không.
Nơi này chính là Thất Oan bình nguyên, nghìn năm trước vốn là thổ địa phì nhiêu nhất của Lăng Tiêu Sinh cảnh, nuôi dưỡng hàng chục ức dân chúng trăm châu, vô số tông môn bộ tộc tỷ ức từng lập tổ phủ tại đây.
Nhưng nay đã bị hắc ám và tử khí u ám bao trùm, trong đó có vài khu vực, hư không phân bố không ít ám liệt không gian, thuyền hạm, cầm điểu, võ tu đều không dám phi hành.
Người ta gọi đây là “Hư không hiểm vực”.
Lý Duy Nhất nguyên bản chỉ muốn chào hỏi một tiếng, hỏi thăm lộ tuyến, hoặc theo sau thương đội là được, không định tiếp xúc quá sâu. Nhưng Lư Cảnh Thâm lại nhiệt tình hiếu khách, mời hắn lên thuyền hạm, còn sai thị nữ bày tiệc rượu.
Nói cho cùng, với hai thân phận: gia chủ Thương Lê bộ tộc và cường giả Trường Sinh cảnh, ai dám khinh thị.
Lý Duy Nhất biết được bọn họ muốn đi Đông Hải, hơn nữa sẽ ngang qua Lôi Châu ở Đông cảnh Lăng Tiêu Sinh cảnh, vì vậy cũng không khước từ.
Bạch Cốt thuyền hạm từ bên ngoài nhìn lại, tựa như hành cung của Thệ Linh quân hầu, dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195573/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.