“Rầm rầm.”
Đàn Cù Như điểu không ngừng lao vào đập mạnh lên cửa đá, tựa như võ tu cường giả đang thi triển quyền ấn chưởng pháp, chấn động khiến cả điện đá rung lên, từng lớp bụi cát từ cửa đá rơi xuống.
Hai cánh cửa đá vô cùng nặng nề, độ cứng không thua gì kim loại cực phẩm. Lý Duy Nhất và Vũ Hồng Lăng lần này thực sự đồng tâm hiệp lực, gắng sức chống đỡ, không dám có chút tạp niệm nào.
Hai người dốc toàn lực giữ lấy cửa đá suốt nửa canh giờ, tiếng va đập mới dần dần yếu đi.
Đồng thời, pháp trận phòng ngự do Lý Duy Nhất bố trí cũng hoàn toàn thành hình, hóa thành ba đạo trận bàn, mấy trăm đạo trận văn khóa chặt hai cánh cửa đá.
Hiểm họa bên ngoài, tạm thời được giải trừ.
“Cù Như là loại sát yêu lợi hại, tụ tập đông đảo ở phía nam Sinh cảnh rừng mưa, tương truyền mang một tia huyết mạch của Kim Ô. Mà đám xuất hiện tại nơi này, còn mạnh hơn hai ba phần, chiến lực không thua gì võ tu Thất Trọng Thiên, phòng ngự thậm chí có thể sánh ngang với võ tu Cửu Trọng Thiên.”
“Một vài con thì không đáng sợ, nhưng nếu là vài chục, vài trăm con, thì hoàn toàn là chuyện khác.”
“Tạm thời không nên ra ngoài. Một khi rơi vào giữa đàn chim ấy, dù ngươi hay ta có mạnh đến đâu, cũng khó tránh khỏi cái chết.”
Sắc mặt Vũ Hồng Lăng lo lắng, những ngón tay ngọc dài rút khỏi cánh cửa đá, quanh thân làn lụa đỏ lơ lửng, từng tia pháp khí đỏ như cánh chim bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195527/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.