Đồn canh của Tiêu Linh quân tại đảo Nguyệt Long thoạt nhìn cực kỳ đơn sơ, được xây dựng bằng những khối đá xanh, chỉ vỏn vẹn mấy gian nhà.
Thế nhưng, cả trên mặt đất, trong không khí và dưới lòng đất, Lý Duy Nhất đều cảm nhận được những trận văn huyền ảo phức tạp, tuyệt đối vững chắc như tường đồng vách sắt. Nếu không nhờ Liễu Diệp dẫn đường, hắn và Đường Chiêm tám chín phần mười là không thể nào đặt chân vào nổi.
Sau đồn canh là một vùng sương trắng bao phủ, lượn lờ lên xuống, tựa như đang che giấu điều gì đó.
Trước mặt Lý Duy Nhất và Đường Chiêm xuất hiện hai thân ảnh, một lớn một nhỏ.
Thân ảnh nhỏ kia chính là Cần lão, Thần Ẩn Nhân thuộc Cửu Lê ẩn môn.
Cần lão người gầy đét, mắt trũng sâu, trên gương mặt già nua đầy nếp nhăn có một vết sẹo dài do đao chém.
Thân ảnh lớn còn lại là một Trường Sinh cảnh dị nhân tộc đến từ Bắc Cảnh. Kẻ này đầu người, thân rắn, đuôi giao, có hai cánh tay, khi đứng thẳng cao tới sáu bảy trượng, toàn thân phủ đầy vảy, tỏa ra ánh sáng kim loại.
Hướng tu luyện của dị nhân tộc, thực chất là con đường hóa long.
Mỗi khi đột phá một đại cảnh giới, họ đều phải phục dụng máu huyết của cổ tiên cự thú khác nhau, từ đó sinh ra một loại biến hóa thân thể mới. Như vậy có thể bù đắp khiếm khuyết về tư chất, nhắm đến cảnh giới cao hơn và tuổi thọ lâu dài hơn.
Cảnh giới võ tu của dị nhân tộc càng cao, loại cổ tiên huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195511/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.