Lý Duy Nhất lấy trận pháp hộ thể, xông ra ngoài chém giết, sau khi đánh chết một vị trưởng lão Đạo chủng cảnh Bát Trọng Thiên của Đạo giáo, lập tức quay đầu trở lại, một lần nữa va chạm vào tầng mây pháp khí màu mực.
“Bùm!”
Tầng mây pháp khí màu mực trên mặt nước bị đánh bay đi hơn mười trượng.
Bên trong pháp khí vân, Hoang Hư giận đến mức liên tục gầm rú, không hiểu vì sao Liễu Phụng Thụ lại nhằm vào hắn.
Hắn không biết rằng, lúc hắn ở tổng đàn Đạo giáo, tiết lộ thân phận của Lý Duy Nhất cho Loan Sinh Lân Ấu, thì ân oán giữa đôi bên đã sớm kết thành.
Toàn bộ hải cảng, tất cả võ tu trên các chiến thuyền đều bị kinh động.
Thi nhau mở ra trận pháp phòng ngự, e ngại bị vạ lây.
Hào quang tỏa ra từ Hi Hòa Hoa, tựa như một vầng thái dương thu nhỏ, chiếu sáng mặt biển rực rỡ như dung nham vàng kim.
“Liễu Phụng Thụ lại giao chiến với Đạo giáo sao?”
“Dường như vẫn là vì Khổ Đế mà ra, ta thấy Khổ Đế chẳng có gì đặc biệt, dung mạo bình thường, thân hình bình thường, tính tình cũng bình thường, thật không hiểu nổi.”
“Liễu Phụng Thụ có thành tựu bất phàm trong lĩnh vực niệm lực, vây công hắn có ba vị võ tu Đạo chủng cảnh Cửu Trọng Thiên. Hoang Hư và Không Hư tuy chỉ là tu vi Bát Trọng Thiên, nhưng chiến lực tuyệt không kém gì Cửu Trọng Thiên thông thường.”
“Những cường giả Bát Trọng Thiên cũng có đến sáu bảy kẻ, đang canh giữ bên ngoài, phòng hắn chạy thoát.”
Thái Sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195508/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.