“Lát nữa con hãy bỏ một ít vào túi vải của mình. Mấy viên tinh dược ngàn năm ấy, con cũng có thể ăn, đừng để bản thân bị đói.” Lý Duy Nhất dặn dò một câu như vậy, rồi nhìn về phía bảy con Phượng Sí Nga Hoàng đang bay tới.
Bảy tiểu thú này được Ngọc Nhi nuôi dưỡng, bụng đều tròn vo, thân thể chúng đã dài tới một thước năm tấc.
Hiện đã phá cảnh, bước vào Đạo Chủng cảnh Ngũ Trùng Thiên.
Giờ đây, mỗi khi chúng tăng thêm một tầng tu vi, dù có Hoa Hy Hòa hỗ trợ, cũng vẫn cần thêm vài chục cây tinh dược ngàn năm.
Tinh dược ngàn năm, mỗi thêm một nghìn năm tuổi, dược tính sẽ tăng lên gấp nhiều lần.
Muốn giúp chúng trưởng thành tới Thất Trùng Thiên, thậm chí bước vào Trường Sinh cảnh, tất yếu phải đi tìm dược liệu có niên đại ba nghìn, bốn nghìn năm trở lên.
Dĩ nhiên, không nhất thiết phải dùng tinh dược ngàn năm.
Nuôi dưỡng bình thường, trải qua vài chục năm, chúng cũng có thể trưởng thành tới Trường Sinh cảnh.
Nuôi suốt mấy trăm năm, còn có thể siêu phàm vượt thế.
Đối với bất kỳ một đại thế lực nào, những sinh linh như vậy đều là tồn tại đủ để cung phụng như lão tổ, có thể dốc toàn bộ tài nguyên để nuôi dưỡng.
Lý Duy Nhất ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy ra bút và sổ tay, đặt trên đầu gối, bắt đầu ghi chép lại sự việc xảy ra hôm qua.
Ngọc Nhi bước tới sau lưng Lý Duy Nhất, chăm chú quan sát.
Nàng rất có năng khiếu học tập, phần lớn chữ trong sổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195485/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.